Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 360: Lo Lắng

.



Chương 360: Lo Lắng

Chương 360: Lo Lắng

Thi thể của bà già được cảnh sát đưa đi, nói là phải điều tra tìm hiểu nguyên nhân cái chết nhưng người sáng suốt đều biết bà già này bị Hồ Trường Sinh chơi đến chết.

Triệu Phương và Triệu Nguyên định chôn cất ông Triệu trước vì dù sao bọn họ cũng không cần một bà mẹ không biết xấu hổ như vậy, cho dù cảnh sát có trả thi thể về thì hai người họ cũng không muốn chôn bà ta chung với ông Triệu.

Chủ yếu là người đó còn làm mất mặt.

Đến lúc đó cứ dứt khoát thiêu bà già đi, còn về phần tro cốt, hai anh em dự định trực tiếp rải đi!

Mùa hè không thể để thi thể lâu, Vương mù xem ngày cho, thấy hôm nay phải chôn ngay lập tức, bằng không, ngày lành tiếp theo chính là nửa tháng sau, đến khi ấy cả người lão Triệu đã đầy ruồi nhặng rồi.

Hồ Trường Sinh cũng vì chuyện này mà phải vào đồn, khó tránh thoát được tội ngộ sát, phỏng chừng nửa đời còn lại phải bóc lịch trong tù rồi.

Kiều Tân Lượng nghe nói hôm nay nhà họ Triệu cũng định hạ táng bèn vội vàng đi đường vòng đến xem mảnh đất mà ông Triệu đã nói giữ lại cho mình dùng ngày trước, quả nhiên ở đó có không ít người đang vây quanh ồn ào huyên náo, bên cạnh còn đặt một chiếc quan tài màu đỏ thẫm, trên mặt đất còn rải một ít tiền giấy.

Có một người đàn ông đeo kính râm mặc trường bào, thoạt nhìn trông giống cao nhân.

Mấy người đào huyệt dựa theo chỉ dẫn của Vương mù, sau đó đặt quan tài vào theo phương vị mà ông ta đã nói, bên phía nông thôn quản lý không nghiêm khắc đến vậy, có rất nhiều gia đình đều chọn thổ táng.

Người đông sức lớn, có người trong thôn giúp đỡ nên ông Triệu nhanh chóng được chôn cất xong.

Hai người Kiều Tân Lượng đã hóng hớt đủ rồi mới quay trở về, trên đường còn không nhịn được mà cảm khái thế sự vô thường, mấy hôm trước còn gặp nhau, nói mất cái là mất luôn, lại còn mất với một cách như vậy nữa chứ.

Đinh Đào nhớ đến ông già ngồi trên chiếc xe lăn hôm đó rồi lại liên tưởng đến ông bà nội đã đối xử rất tốt với mình, trong lòng có hơi không đành lòng.

"Có phải chúng ta hơi quá đáng rồi không, đổi mất mảnh đất có phong thủy tốt của người ta rồi để lại một mảnh đất không còn tốt đến vậy cho người ta."

Kiều Tân Lượng lại không tán đồng với câu nói này, theo quan điểm của anh ta thì hai người kia còn không phải loại hám tài hay sao?

"Em chẳng cảm thấy có lỗi với ông ta một chút nào cả, nếu ngay từ đầu ông ta sảng khoái đổi với em thì mảnh đất đó vẫn là của nhà họ Triệu bọn họ, em cũng không trông mong cha mẹ sau này sẽ mang tới tiền tài gì cho mình, họ được ở thoải mái là được rồi. Mảnh đất đó thoạt nhìn còn có phong cảnh đẹp hơn bên này ấy chứ."

Đây là lời thật lòng của Kiều Tân Lượng cho nên mới đầu anh ta cũng không hề có suy nghĩ muốn hại nhà họ Triệu. Triệu Đại Bằng nói ra sự lựa chọn thứ hai trước cũng chỉ để đề phòng vạn nhất mà thôi.

Nhưng không ngờ ông Triệu này lại đúng là một người như vậy, bọn họ cũng được tính là chó ngáp phải ruồi đi.

Nhưng Kiều Tân Lượng vẫn hơi lo nghĩ, người vừa mới nói chuyện vào hai hôm trước lại chết đột ngột, loại cảm giác này chỉ có người từng trải qua rồi mới hiểu thôi.

Đợi sau khi hai người trở về kể chuyện này với Vệ Miên cốt là muốn cầu một chút sự an ủi từ đại sư, nhưng không ngờ anh ta lại đột nhiên nhìn thấy khóe môi của đại sư cong lên một độ cung rất nhỏ.

Độ cung đó cực nhỏ, nếu không phải anh ta vẫn luôn nhìn chằm chằm thì cũng sẽ không phát hiện ra, hơn nữa nó còn biến mất rất nhanh.

"Anh không cần lo lắng, hai vợ chồng nhà đó tự gây nghiệp, không liên quan gì đến một người ngoài như anh cả." Vệ Miên nói với vẻ mặt hả hê.

Chẳng qua, hôm nay Kiều Tân Lượng đã nhìn thấy vợ chồng ông Triệu hạ táng, suy cho cùng cũng đã dính một chút sát khí cho nên cô vẫn ngưng tụ nguyên khí trong lòng bàn tay, vỗ nhẹ lên vai anh ta vài cái.

Vệ Miên vừa vỗ hai cái xong, Kiều Tân Lượng chỉ cảm thấy cả người nhẹ bẫng, chỗ mà lòng bàn tay của cô vừa chạm vào lại như xuất hiện một dòng chảy ấm áp, ngay lập tức xua tan đi cảm giác giác lạnh lẽo trên người anh ta.

Đợi Kiều Tân Lượng rời đi, Vệ Miên lên tầng thay một bộ đồ thể thao rồi lại thi triển súc địa thành thốn, xuất hiện ở thị trấn Hòe Hoa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận