Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 975: Đồng Ý

.



Chương 975: Đồng Ý

Chương 975: Đồng Ý

Lúc đàn anh Nghiêm nhìn thấy cô ấy cũng hơi ngạc nhiên, trên gương mặt trắng trẻo của anh ta dần dần hiện ra một nụ cười, gật nhẹ đầu với cô ấy rồi tiếp tục dẫn đội đi nghiên cứu.

Nhưng Vương Hiểu Kỳ lại chìm đắm trong nụ cười đó mà không có cách nào tự thoát ra được.

Đàn anh Nghiêm đẹp trai quá đi mất, nhất là khi cười như vậy, quả thật như sắp hút hồn của cô ấy ra mất, đúng là quá biết quyến rũ người ta mà.

Cô ấy cố gom dũng khí, nhập chữ vào khung trò chuyện Wechat của hai người: [Đàn anh, anh cười lên quá đẹp trai luôn!]

Nghiêm Tử Minh cũng cảm giác được điện thoại rung lên nhưng anh ta không bớt thời gian ra nhìn mà vẫn đang thảo luận chi tiết với đội của mình.

Bộ dáng chuyên chú đó khiến Vương Hiểu Kỳ lại càng trầm mê hơn.

Rất nhanh, cuộc họp đã kết thúc, từ đầu đến cuối Nghiêm Tử Minh đều không cho Vương Hiểu Kỳ một ánh mắt nào nữa, chỉ có lúc rời đi là gật đầu với cô ấy.

Trong lòng Vương Hiểu Kỳ hơi mất mát nhưng vẫn rất vui vì có thể gặp được đàn anh vẫn luôn bận rộn.

Hơn nữa, vừa rồi trên Wechat, đàn anh nói tối nay có thời gian, hẹn cô ấy cùng đi ăn cơm.

Vương Hiểu Kỳ cười tươi như hoa nở, vội vàng đồng ý ngay.

Vì thế tối hôm ấy, cô ấy ăn vận tinh tế một phen sau đó bước đến cuộc hẹn.

Đó là một nhà hàng kiểu Tây mà cô ấy chưa bao giờ từng đến, sau khi bước vào cảm giác lại càng khẩn trương hơn, đến sau khi hai người ngồi vào ghế rồi mà cô ấy vẫn còn hơi quẫn bách.

Đàn anh trông cũng lạnh nhạt hơn ban ngày một chút, hơn nữa ánh mắt nhìn cô ấy cũng không còn ôn hòa như ban ngày, cứ mang theo một chút xét nét như vậy.

Anh ta lại càng tiếc chữ như vàng, suốt toàn bộ quá trình hai người đều không nói với nhau được đến mấy câu.

Vương Hiểu Kỳ đã có hơi không tiêu hóa được, không biết tại sao đột nhiên một đàn anh ôn hòa ngày trước lại trở nên lạnh nhạt như vậy, lẽ nào sau khi tiếp xúc rồi cảm thấy hai người không phù hợp sao?

Trong lòng cô ấy thấp thỏm, khẩu vị cũng không tốt.

Cũng may chỉ là không tốt, bằng không mấy thứ như đồ ăn ở nhà hàng Tây này hoàn toàn không đủ nhét kẽ răng của cô ấy, nào có giống như bây giờ, còn chưa ăn hết đã no rồi.

Sau đó, đàn anh nói muốn đi xem phim, hai người lại đi xem một bộ nhưng Vương Hiểu Kỳ cứ cảm thấy quái quái thế nào ấy.

Thẳng cho đến khi bộ phim kết thúc, đàn anh đưa cô ấy về nhà lại bất chợt hỏi: "Em có bằng lòng làm bạn gái của anh không?"

Lúc đó, Vương Hiểu Kỳ chỉ cảm thấy pháo hoa nổ tung trong đầu mình, còn có gì đáng để vui mừng hơn là nam sinh mà mình thích lại tỏ tình với mình chứ.

Khi ấy, cô ấy thật sự chỉ hận không thể nhảy cẫng lên rồi xoay hai vòng, nhưng cô ấy vẫn rụt rè không nhúc nhích, một đôi mắt thì nhìn chằm chằm vào Nghiêm Tử Minh với vẻ xấu hổ.

Cô ấy đồng ý gần như là không do dự chút nào.

Người đối diện có vẻ như không cảm thấy bất ngờ một tí nào cả, hai người đã xác nhận mối quan hệ như vậy.

Chẳng qua, Vương Hiểu Kỳ vừa mới bắt đầu thực tập, vẫn còn rất nhiều thứ ở công ty chưa tìm hiểu rõ, cho nên ban ngày công việc rất bận rộn, buổi tối lại càng thường xuyên mệt đến mức không muốn làm gì cả.

Gần đây phía bên công ty Nghiêm Tử Minh cũng đang bận hợp tác một hạng mục nên thường xuyên phải tăng ca, cũng không có thời gian đi gặp mặt Vương Hiểu Kỳ.

Đôi tình nhân vừa mới xác nhận quan hệ chỉ tiếp xúc có nửa tháng đã không gặp nhau nữa.

Cũng may mà giữa chừng còn liên lạc qua Wechat, chính là kiểu quan hệ bây giờ em gửi tin nhắn cho anh nhưng không biết khi nào anh mới trả lời em đó.

Biết đối phương là ai và cũng biết đối phương đang bận, Vương Hiểu Kỳ cũng không quá mức lo được lo mất.

Cô ấy đã bước chân vào chốn công sở nên hiển nhiên cũng biết chỗ khó của đàn anh, không thể giống như hồi đi học được, lúc yêu đương chỉ hận không thể biến thành keo siêu dính, ngày nào cũng dính chặt vào nhau.

Hơn nữa, cô ấy vốn cũng không có tính cách thích dính lấy nhau cả ngày đó.

Cho nên đợi khi màn hợp tác giữa công ty và Thần Thụy cuối cùng cũng đi đến kết thúc, Nghiêm Tử Minh mới coi như rảnh rỗi được một chút mà có thời gian hẹn hò.

Bạn cần đăng nhập để bình luận