Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 157: Cảm Ơn

.



Chương 157: Cảm Ơn

Chương 157: Cảm Ơn

Vốn dĩ vẫn còn vài người thấy gần đây không xảy ra chuyện gì mà định qua bên đó đi dạo, giờ đều sợ đến mức không dám đi nữa, cũng chính vì thế mà trong tiểu khu lại đồn thổi chuyện ma ám một phen.

Vệ Miên lại chẳng hay biết gì về chuyện này.

Trong căn nhà lầu nhỏ này có một con đường riêng, tuy rằng hơi hẹp nhưng hai xe qua lại vẫn không thành vấn đề, còn nữa, bình thường cô đi đi đi về toàn bằng xe đạp điện.

Sau khi cha mẹ của Kim Chi Linh rời khỏi đoàn du lịch để về nhà sớm, một nhà bốn người đích thân tới cửa cảm ơn Vệ Miên.

Chồng của Kim Chi Linh đang làm việc ở sở nghiên cứu, cả gia đình này đều là người có văn hóa, chưa bao giờ từng thấy mấy chuyện siêu nhiên như vậy, bói toán gì đó đối với bọn họ nói cũng quá xa vời.

Nhưng lần này bọn họ đã đích thân trải qua nên hiển nhiên không thể không tin.

Vì thế, sau khi hai ông bà cụ trở về chỉ nghỉ dưỡng một thời gian, sau đó kêu con gái dẫn bọn họ đích thân tới cửa cảm ơn, thuận tiện tặng phong bì cho người ta.

Vệ Miên không từ chối, xét từ tướng mặt thì hai ông bà cụ đều là người có sư đức cao thượng, thường xuyên lấy tiền lương của mình ra trợ cấp cho học trò, thậm chí có học sinh nào ưu tú không thể chi trả được học phí thì bọn họ cũng sẽ giúp đỡ.

Tiền lương của hai vợ chồng già đều không tính là cao, cũng không nhận phong bì đút lót cho nên cuộc sống xưa nay vẫn luôn thanh bần.

Lần này vất vả lắm mới nghỉ hưu, Kim Chí Linh lại không có con để bọn họ trông hộ, lúc này, hai vợ chồng già mới quyết định theo đoàn du lịch ra ngoài chơi.

Trải qua một chuyện này khiến tướng mặt của hai người họ đã xuất hiện sự thay đổi, mệnh cách chết đột ngột cũng bị thay đổi.

Nhân quả mà Vệ Miên phải gánh hiển nhiên không nhỏ cho nên cô chắc chắn phải nhận khoản tiền này.

Nhưng cô cũng không lấy nhiều mà chỉ lấy ngang giá bày sạp bên ngoài là một nghìn đồng.

Đợi sau khi tiễn một nhà bốn người rời đi, cô trực tiếp quyên góp hết toàn bộ một nghìn đồng này.

Vệ Miên đã thay đổi vận mệnh của hai vợ chồng già nhà họ Kim nhưng cũng đã nhận được không ít công đức từ trên người bọn họ.

Chỉ vì hai vợ chồng này đều là người lương thiện, cả một đời đã làm được không ít việc tốt, cô giúp đỡ người như thế nên báo đáp nhận được hiển nhiên cũng nhiều hơn.

Nhân quả phải chịu so với mấy công đức chi lực này, đương nhiên vẫn là công đức quan trọng hơn hẳn.

Trước đó Khúc Bác Văn đã chuyển cho cô tám mươi vạn, Vệ Miên quyên góp một nửa, còn lại bốn mươi vạn, đủ cho cô sinh sống tốt một khoảng thời gian cho nên đến tháng tư, cô không ra ngoài bày sạp nữa.

Mấy hôm trước nhận được điện thoại của Khúc Bác Văn, anh ta nói đã nhận được khoản bồi thường di dời cửa hàng, hơn nữa, còn dùng khoản tiền này để mua một căn nhà mái bằng tại thủ phủ của Danh thành vẫn chưa xây dựng xong.

Sau khi cầm được kết quả giám định quan hệ cha con, Khúc Bác Văn tới tìm các bạn học, giáo viên và hàng xóm của mẹ Khúc năm ấy rồi từ trong lời nói của mọi người, anh ta cũng đã chắp vá ra được đại khái quá trình sự việc.

Sau đó anh ta lại về nhà nói chuyện thẳng thắn với cha mình.

Không ai biết hai người này đã đóng cửa nói gì với nhau, nhưng từ đó về sau, Khúc Bác Văn hoàn toàn chuyển ra khỏi nhà, không còn liên lạc lại với cha Khúc nữa.

Lúc anh ta mua nhà còn mời Vệ Miên đến chọn chỗ giúp nhưng lại bị cô từ chối.

Có điều, kết hợp với số mệnh của Khúc Bác Văn có thể bói ra được anh ta khá thích hợp ở tầng cao, cho nên cô chỉ bảo anh ta chọn từ tầng mười trở lên. ...

Hôm nay vừa vặn là thứ bảy, Vệ Miên không có việc gì làm nên dự định ngồi tàu điện ngầm đến phố Phong Thủy.

Cô liếc mắt nhìn thời gian trên tấm bảng, cách lúc tàu điện tới còn vài phút nữa vậy nên cô đứng trên sân ga đợi tàu.

Cô rất thích di động nhưng cũng không giống người trẻ tuổi hiện nay không thể rời được nó.

Lúc này, người trên sân ga đều đang cúi đầu chơi điện thoại, chỉ có Vệ Miên là lặng lẽ đứng.

Một người đàn ông trung niên mặc tây trang đi từ đằng xa tới, Vệ Miên theo thói quen liếc mắt nhìn anh ta.

Người đàn ông có dáng người tầm trung, khoảng hơn ba mươi tuổi, tướng mạo cũng được tính là nho nhã đẹp trai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận