Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 178: Để Sáng Mai

.



Chương 178: Để Sáng Mai

Chương 178: Để Sáng Mai

Lúc đầu mua tòa nhà văn phòng này có một phần chi phí rất lớn tới từ vay vốn ngân hàng, nếu cứ lỗ suốt một khoảng thời gian dài như thế vậy đừng nói là trả tiền mua tòa nhà mà đến ngay cả tiền lương của nhân viên cũng sắp không phát nổi thì thôi.

Tiêu Chính Minh gấp đến nỗi mọc mụn quanh mép, đi khắp nơi nhờ người hỏi thăm thầy phong thủy, và rồi tin tức này đã truyền vào tai của Châu Kiến Dân như thế.

Châu Kiến Dân cũng được tính là người từng trải ở phương diện này, có thể nói là ông ta đã được trải nghiệm sự thần kỳ của thầy phong thủy rồi.

Sau khi Vệ Miên giúp ông ta điều chỉnh phong thủy trong nhà, Châu Kiến Dân đã không còn gặp mấy chuyện phiền lòng như trước đây nữa, sự nghiệp và gia đình đều thuận lợi đến khó tin.

Điều này khiến cho ông ta không thể không tin sự ảnh hưởng của phong thủy đối với một cá nhân, thậm chí là với một gia đình đều rất to lớn.

Người tin thở phong thủy trong giới bọn họ nhiều lắm, Vệ Miên lại là một người có bản lĩnh thật sự nên Châu Kiến Dân cũng muốn giới thiệu thêm mối làm ăn cho cô.

Nhưng ông ta giới thiệu xong lại chẳng có người nào thèm tin!

Cái nghề phong thủy này có người nào tính người đấy, bọn họ đều đã lớn tuổi, cho dù là người nối nghiệp của thế gia phong thủy kia thì cũng chưa từng nghe thấy có người nào tuổi còn trẻ mà đã nổi danh lừng lẫy cả.

Cho dù có trưởng bối trong nhà dẫn theo bên cạnh chỉ dẫn nhưng người thành danh sớm nhất cũng phải trên ba mươi, cho nên thật sự không phải Châu Kiến Dân không cố hết lòng mà là do Vệ Miên còn quá trẻ, không ai chịu tin cô cả.

Lần này, Tiêu Chí Minh thật sự không còn cách nào khác, ông ta đã tự liên hệ với hai thầy phong thủy rồi, một người có chút danh tiếng nói gần đây không ở thành phố Thanh Bình, phải đợi hai tháng sau ông ta về rồi mới qua xem được.

Tiêu Chí Minh vừa nghe hai tháng đã tuyệt vọng, nếu thật sự phải đợi thì đến khi đó công ty của ông ta đã phát sản luôn rồi mất.

Không còn cách nào khác chỉ đành tìm một người khác, nhưng thực lực của vị này kém hơn không ít, dạo mấy vòng trong tòa nhà văn phòng rồi, còn miêu tả diễn đạt một đống thứ vô dụng nhưng Tiêu Chí Minh cũng không dám đắc tội với người ta mà chỉ có thể trả tiền, tiễn người ta đi.

Một lần đi lại như thế lại tổn thất hơn mười vạn nữa.

Cho nên, ông ta đang vô cùng bức thiết cần một đại sư có bản lĩnh, lúc này, Châu Kiến Dân mới tiến cử Vệ Miên.

Vệ Miên bình tĩnh vừa nghe điện thoại vừa ăn cơm, đợi cô ăn hết cơm rồi thì Châu Kiến Dân cũng đã kể rõ ràng xong đầu đuôi ngọn ngành của câu chuyện.

"Sáng mai tôi có thời gian, để sáng mai nhé."

Châu Kiến Dân vừa nghe vậy đã vội vàng nói sáng ngày mai sẽ qua đón.

Phùng Tĩnh đã bắt đầu dỏng lỗ tai lên nghe từ ban nãy rồi, nhưng hai người đang ở trong nhà ăn ồn ào nên hoàn toàn không nghe rõ được bên trong điện thoại nói gì.

Cô ta cũng rất tò mò muốn biết mỗi lần Vệ Miên nhận điện thoại là đi đâu, làm gì, nhưng cô ta không có loại suy nghĩ thiếu tâm nhãn như Trần Viên.

Nếu thật sự giống như Trần Viên nói thì Vệ Miên chắc hẳn phải vô cùng nhiệt tình với người gọi điện thoại tới mới đúng, ít nhất thì cũng nên nịnh nọt nhưng cô lại không, ngược lại, vẻ mặt còn rất bình tĩnh.

Hoàn toàn không có một tí liên quan gì đến hai chữ nhiệt tình đó cả.

Ngược lại là đối phương còn kính nể cô đến lạ.

Cô ta càng cảm nhận điểm này một cách sâu sắc hơn khi bắt gặp người tới đón cổng trường đón Vệ Miên về.

Cho nên thậm chí Phùng Tĩnh còn đặt giả thiết một loại khả năng nào đó, đó chính là bạn cùng phòng này của cô ta có thân phận bí mật, là một đại tiểu thư vô cùng lợi hại, người gọi điện thoại kia đều là mấy con tôm nhỏ tới cửa cầu hết.

Buổi chiều ngày hôm sau, Vệ Miên vừa mới ra khỏi tiểu khu đã trông thấy chiếc xe của Châu Kiến Dân đợi ở ven đường.

Người trên xe vừa trông thấy bóng dáng của cô đã vội vàng xuống xe đi tới đón, Tiêu Chí Minh cũng xuống xe theo, chỉ nhìn thấy cô gái trẻ để mặt mộc kia từ từ đi tới.

Có đến hai mươi không?

Tiêu Chí Minh ngấm ngầm đoán độ tuổi của Vệ Miên.

Cô mặc đồ thể thao hai màu đen trắng, tóc búi củ tỏi, một gương mặt tròn nhỏ vẫn còn hơi phúng phính vừa trắng trẻo vừa xinh xắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận