Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 813: Ma Cọp Vồ

.



Chương 813: Ma Cọp Vồ

Chương 813: Ma Cọp Vồ

Càng đi vào bên trong thì sát khí càng nặng, thậm chí Vệ Miên còn cảm thấy dưới chân có một loại cảm giác chấn động, giống như dưới lòng đất có thứ gì đó muốn phá đất chui ra, dựa theo tần suất này, nói không chừng một lúc nữa nó sẽ nhảy ra từ một chõ nào đó, vô cùng quái dị.

Vệ Miên nhìn địa hình xung quanh, sau đó làm so sánh với bản đồ mà mình đã xem qua ở trong đầu, phát hiện bọn họ đã dần dần đi đến trung tâm của trận pháp kia, cũng chính là vị trí tâm hoa của liên hoa.

Một điều vô cùng trùng hợp là vị trí tâm hoa này lại chính là đại sảnh lớn nhất ở tầng một của trung tâm mua sắm.

Lúc này, nhân viên vệ sinh vốn đang dẫn đường đột nhiên dừng bước chân, cô ta chỉ vào sàn nhà cách trước mặt không xa: "Chính là chỗ đó, nhiều lắm lắm, nhiều máu lắm...

Rõ ràng giọng nói rất sợ sệt nhưng cảm giác mà cô ta mang đến cho người khác lại hoàn toàn không phải như vậy, thậm chí còn lộ ra một loại quỷ dị khó miêu tả được.

Thành Quảng Nguyên và Hoàng Ngọc Long tiến lên vài bước, lúc đang định thò đầu vào đó nhìn thì lại nghe thấy nhân viên vệ sinh đột nhiên từ từ thốt ra một câu: "Đau quá..."

Thành Quảng Nguyên và Hồ Ngọc Long đồng thời đứng yên bất động, lại kết hợp với chỗ kỳ quái ban nãy, hai người lập tức hiểu ra, trên gương mặt lập tức cắt không còn một giọt máu.

Vệ Miên thở dài một tiếng, thật ra nhân viên vệ sinh này chết cũng rất oan uổng, mấy năm nay vẫn luôn bị nhốt ở cùng một chỗ.

Nhưng người chết ở trung tâm mua sắm này cũng không chỉ có một mình cô ta, trước mắt không phải là lúc để chậm trễ thời gian, đôi môi đỏ của Vệ Miên hơi mở, một chuỗi chú ngữ không rõ ràng vang lên.

Cùng với cô càng đọc càng nhanh, hồn phách của nhân viên vệ sinh kia cũng từ từ biến mất không thấy đâu.

Đôi mắt của Thành Quảng Nguyên lập tức trừng to, tầm nhìn chuyển về phía Vệ Miên lại càng thêm kính trọng hơn vài phần. Chẳng trách mà gia chủ nhà họ Quách lại khen cô như thế, vị đại sư trẻ tuổi này đúng là lợi hại thật, xem ra trung tâm mua sắm có hy vọng rồi!

"Là ma cọp vồ!"

Lúc này, vẻ mặt của Vệ Miên đã thận trọng hơn vài phần, nhân viên vệ sinh này đã biến thành ma cọp vồ, cô ta chịu sự sai khiến cố tình ra ngoài dụ ba người họ vào đây.

"Đại sư, ma cọp vồ là gì?"

Hai người họ đều không hiểu.

"Đã từng nghe nói đến câu làm ma giúp cho hổ chưa? Có cách nói thế này, người bị hổ cắn chết, sau khi chết sẽ tiếp tục bị hổ khống chế đi dụ dỗ những người khác táng thân nơi miệng hổ, chỉ có tìm được người thay thế mình làm tay sai cho hổ thì mới có thể có cơ hội luân hồi, nói một cách trực tiếp hơn chính là tìm người thế thân, chết thay cô ta thì cô ta mới có thể có được sự giải thoát, bằng không, nhân viên vệ sinh này sẽ bị nhốt ở chỗ này mãi mãi."

Thành Quảng Nguyên lập tức hiểu ra, nghĩ đến chữ "hổ" trong câu nói này, ông ta liếc mắt nhìn xung quanh với vẻ nghi ngờ và kinh hãi, sau đó lén lút lại gần đằng sau Vệ Miên hơn.

Đúng lúc này, đột nhiên mặt đất rung chuyển dữ dội.

Đôi mày của Vệ Miên nhíu chặt lại, cô cảm giác được chấn động dữ dội truyền tới từ dưới chân, lập tức quát về phía hai người kia: "Chạy! Chạy theo hướng lúc tới!"

"Mau!"

Thành Quảng Nguyên và Hồ Ngọc Long vừa nghe thế đã vội vàng chạy về theo tuyến đường ban nãy đã tới.

Lúc này, hai người kia cũng không dám nghĩ nhiều thêm nữa, sắc mặt đều đã sợ đến trắng bệch luôn rồi, bọn họ phát huy tốc độ nhanh nhất cả đời này của mình, một đường phóng như bay ra bên ngoài.

Đợi cuối cùng cũng chạy đến cuối con đường này, sắp đến ngã rẽ rồi, Thành Quảng Nguyên mới không nhịn được mà quay đầu liếc mắt nhìn.

Chỉ thấy lúc này, một bóng người gầy gò kia vẫn đứng nguyên trên mặt đất vừa mới rung chuyển dữ dội, mà mặt đất trước đó vốn còn bằng phẳng lại trở nên lồi lõm ngay trong tầm nhìn của ông ta, khí đen cuồn cuộn bốc lên, một luồng sóng khí vô hình nhanh chóng lan ra xung quanh.

Ông ta nhìn hiện tượng hoàn toàn siêu tự nhiên trước mặt mà con ngươi chợt co rút lại, sàn nhà bằng phẳng lại nổi gió, nền đất bê tông đang yên đang lành lại đột nhiên xuất hiện một cái hố to, rõ ràng đây không phải chuyện mà sức người có thể làm được.

Một khắc này, cuối cùng ông ta cũng ý thức được sự hung hiểm trong này.

Thành Quảng Nguyên nhìn Vệ Miên đứng nguyên tại vị trí ban nãy một cách bất động, chỉ có vạt áo và sợi tóc là điên cuồng bay nhảy trong gió, ông ta đang định hô một tiếng chạy đi...

Bạn cần đăng nhập để bình luận