Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 326: Vấn Đề

.



Chương 326: Vấn Đề

Chương 326: Vấn Đề

Trịnh Hằng còn đỡ hơn một chút, vẽ mười lá thì trên cơ bản cũng chỉ có một đến lá hai lá không thể sử dụng vì linh lực đình trệ, còn mấy cái khác vẫn có thể miễn cưỡng chạm đến ngưỡng cửa sơ cấp.

Mà Trịnh Hạo lại kém hơn nhiều, trong mười lá có thể có đến ba bốn lá, thậm chí là nhiều hơn.

Cho nên Trịnh Hạo dùng phù chú toàn tìm Trịnh Hằng để đòi, hoặc là trực tiếp dùng luôn của Trịnh đại sư.

Vệ Miên kêu hai anh em này vẽ vài lá bùa trước mặt cô, rất nhanh đã tìm ra được vấn đề ở đâu.

"Bây giờ các anh vẽ bùa đều không thành vấn đề, vấn đề là ở chỗ lúc vẽ phải làm thế nào để duy trì nguyên khí trong cơ thể bình thường, hơn nữa còn phải lưu chuyển ổn định, sau đó chuyển hóa thành linh lực và dồn vào đầu bút một cách ổn định."

Rất nhiều người trước khi vẽ bùa phải tắm rửa dâng hương, bày sẵn đồ, cầu nguyện, dưới một môi trường cực kỳ thanh tĩnh dùng trái tim thanh tĩnh để vẽ bùa mới có thể làm ít mà công to.

Vệ Miên cũng đã từng hỏi sư phụ về vấn đề này rồi, sư phụ nói đó là vì tâm của mấy người kia chưa đủ tĩnh, hoặc nói cách khác là tạp niệm của bọn họ quá nhiều, mà rất nhiều người có suy nghĩ thuần khiết hoàn toàn có thể bớt được mấy trình tự đó.

Theo như Vệ Miên biết thì trong mấy sư huynh muội bọn họ, cô vẽ bùa vẫn chưa được tính là lợi hại nhất đâu.

Người lợi hại nhất phải thuộc về lục sư huynh của cô, có thể vừa chiến đấu với tai họa vừa vẽ bùa, đã thế vừa ra tay đã là phù chú cao cấp, đó mới là sự tồn tại khiến mấy sư huynh muội đều ngưỡng mộ.

Cho nên lúc này, Vệ Miên nhìn hai tên đầu heo trước mặt mà chỉ cảm thấy cái danh sư thúc tổ này thật không dễ làm.

Cô vừa lẩm bẩm trong lòng vừa chấp nhận số phận tiếp tục chỉ dạy hai anh em làm thế nào để khống chế nguyên khí trong cơ thể vận hành.

Có sự chỉ dẫn của Vệ Miên, sự tiến bộ của hai người họ đều tăng vọt, đặc biệt là Trịnh Hằng, không hổ là linh thể trời sinh, học gì cũng rất nhanh.

Mà con người xưa nay vẫn luôn cà lơ phất phơ như Trịnh Hạo cũng đã đàng hoàng hơn rất nhiều dưới sự nghiêm khắc thúc giục của Vệ Miên, nhất là khi bên cạnh còn có một Trịnh Hằng để so sánh nữa.

Đương nhiên, nguyên nhân mấu chốt hơn cả là tiểu sư thúc này có quá nhiều thủ đoạn dày vò người ta.

Vệ Miên kêu hai người họ cứ cách ba ngày lại tới một chuyến, mang theo phù chú đã vẽ trong mấy hôm đó qua nhà cho cô kiểm tra, còn phải vẽ ngay trước mặt cô. Hai người giống như học sinh tiểu học nhận bài tập về nhà, chỉ có thể chăm chỉ luyện tập.

Chiều hôm nay, Vệ Miên định đến trạm chuyển phát nhanh ở cổng tiểu khu để lấy hàng, áo sợi gai mà cô mới mua đã đến rồi, vừa vặn lúc tới thì chủ quán đã ra ngoài mất rồi, là người mẹ đã lớn tuổi của ông ta đang lấy hàng giúp cô, nhưng vì tuổi tác của bà cụ đã lớn nên động tác hơi chậm.

Trước mặt vẫn còn bảy đến tám người đang xếp hàng, mọi người cũng không giục mà nhờ bóng râm của tòa nhà bên cạnh để đứng đó vừa nghịch điện thoại vừa đợi.

Vệ Miên đi qua đây cũng thuận tiện đứng ở phía cuối cùng của hàng người.

Đang xếp hàng thì đột nhiên có tiếng nhạc truyền tới từ phía đối diện, đi cùng với tiếng nhạc còn có một đôi nam nữ.

Hai cánh tay của người phụ nữ đều đang chống nạng, một chiếc chân hơi cong lại, một chân khác có thể miễn cưỡng đứng trên đất. Người phụ nữ mặc một chiếc áo ngắn tay màu hồng nhạt không vừa người, mái tóc rối bời được buộc ra sau đầu, trên đó còn dính không ít đất và lá khô.

Trên người cô ta còn có một chiếc túi vải đeo chéo nối liền với tấm ván gỗ dưới đất, trên ván gỗ có một người đàn ông đang nằm.

Lúc này vừa vặn đang là mùa hè, người đàn ông để trần nửa người trên, chỉ mặc độc một cái quần đùi, để lộ ra đôi chân đã hoàn toàn bị đứt lìa từ đầu gối và một bên tay đã chỉ còn lại một nửa.

Bởi vì mỗi ngày đều dãi nắng dầm mưa cho nên làn da trên người ông ta rất đen, mái tóc phủ trên mặt rất bẩn lại vừa dài vừa rối khiến người hoàn toàn không nhìn thấy rõ ngũ quan.

Phía trước người đàn ông còn có một chiếc thùng các tông, bên trong có mấy đồng tiền giấy mệnh giá một đồng và mấy đồng xu lẻ, bên cạnh thùng các tông còn dán một mã QR của Wechat, tiếp bên cạnh đó chính là cái loa to màu đen đang phát ra tiếng nhạc kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận