Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 715: Cầu Con

.



Chương 715: Cầu Con

Chương 715: Cầu Con

Vương Tử Văn từ nhỏ đã phải sinh sống trong một gia đình trọng nam khinh nữ vô cùng nghiêm trọng, lúc trước hẹn hò với chồng, gia đình chồng không hề đồng ý, vẫn là chồng kiên trì nên mới có thể kết hôn.

Mấy năm đầu của cuộc hôn nhân, tình cảm của hai vợ chồng rất tốt nhưng tình cảm có tốt đến đâu cũng khó mà ngăn được năm tháng trôi qua, nhất là giữa hai người còn có một bà mẹ chồng không ngừng chọc ngoáy và cả chuyện không thể đẻ con này nữa.

Mẹ chồng cũng nhìn ra được điểm này nên mới không hề kiêng dè gì, luôn lôi chuyện không bầu bí được ra để châm chích cô ta, khiến cho Vương Tử Văn vốn đã không có tự tin vì không có nhà mẹ đẻ chống lưng lại càng ngạt thở hơn, nôn nóng muốn có một đứa con của hai người.

Không chỉ vì mỗi chồng mà cũng vì có một người thân cùng chung huyết mạch với mình ở trên đời này, biết thương cô ta và biết quan tâm cô ta.

Nhưng phía bên bác sĩ không kiểm tra ra được vấn đề gì cả, Vương Tử Văn chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào thần phật, mong rằng họ nể mặt cô ta đáng thương mà có thể ban một đứa con cho cô ta.

Vì thế, cô ta đã đến các chùa miếu ở Thanh Bình và xung quanh thành phố, đến Tam Thanh Quan và thậm chí là cả nhà thờ để cầu nguyện một lượt, nhưng vẫn không có thu hoạch gì như cũ.

Vương Tử Văn cảm thấy mình sắp phát điên lên mất, nếu có người nào nói cầu con với thần gì đó ở chỗ nào rất linh thì cô ta nhất định sẽ đến đó khấn vái.

Trong mấy vị thần này không thiếu gì chính thần, cũng có vài bảo gia tiên hoặc là thần lạ không biết rõ tên, cũng không biết có lại lịch thế nào, nhưng cô ta chẳng bỏ qua một người nào hết.

Vương Tử Văn cũng không quan tâm mình bái thần có tạp quá hay không mà chỉ biết cho dù là người nào hữu dụng thì cô ta cũng bằng lòng thờ phụng cả đời.

Sau đó, cuối cùng thì sự thành tâm của cô ta cũng làm cảm động trời xanh, vậy mà lại thật sự mang thai.

Lúc Vương Tử Văn kiểm tra ra được mình có thai cũng không biết đã mừng rỡ bao nhiêu, kết quả còn chưa được bao lâu đã phát hiện thấy không đúng, bởi vì bụng của cô ta phát triển nhanh hơn các thai phụ bình thường rất nhiều, nhiều đến mức độ hoàn toàn không có khả năng.

Cô ta mang thai còn chưa đến bốn tháng mà bụng đã to như sắp đẻ rồi.

"Bắt đầu từ sau khi mang thai được hai tháng là bụng to rất nhanh, chưa đến bao lâu mà đã to như thế rồi."

"Hơn nữa, người ta đều là gần năm tháng mới có thai động nhưng tôi còn chưa đến bốn tháng cơ mà, trước đây nó ở trong này cũng chỉ thi thoảng cử động một cái, nhưng ba hôm trước tần suất cử động đột nhiên tăng cao!"

"Sáng hôm nay, tôi còn có thể cảm giác được nó dùng nắm đấm đánh tôi, dùng chân đá tôi, khi ấy, trên bụng tôi sẽ lồi lên một cục rất to cực kỳ rõ ràng, nó còn ăn huyết nhục và nội tạng của tôi! Tôi có cảm giác nó chắc chắn muốn đá rách bụng tôi, sau đó ra ngoài... giết tôi!"

Vương Tử Văn bắt lấy tay của Vệ Miên rồi đặt lên trên bụng mình, nói với cầu xin: "Cô gái, Bạch đại sư nói cô rất lợi hại, cầu xin cô nhất định phải cứu tôi, cầu xin cô, tôi quỳ xuống dập đầu lạy cô có được không, cầu xin cô hãy cứu tôi với, hu hu hu, tôi vẫn chưa muốn chết đâu!"

Vương Tử Văn không quan tâm đến cái bụng to đùng mà quỳ "phịch" một cái xuống đất, hai tay ôm mặt òa khóc hu hu.

Co ta muốn đẻ đứa con này ra là thật nhưng cô ta vẫn chưa muốn chết!

Có vài chuyện Bạch đạo sĩ đã tìm hiểu từ trước đó, lúc này lại giải thích thêm một lần với Vệ Miên, cuối cùng lại nhìn Vương Tử Văn với vẻ bất đắc dĩ mà thở dài.

"Theo tôi thấy, cô cầu thần cho mang thai cũng không sai, còn sai là sai ở chỗ không nên cầu với thần gì cũng được, trong tâm không có nổi một chút chân thành thì ai thèm để ý đến cô?"

"Thần chân chính đều là người nóng tính, chắc chắn sẽ không để ý đến loại gió chiều nào thì theo chiều ấy như cô, người có khả năng để ý đến cô chỉ có thể là yêu ma quỷ quái ngoài đường gì đó tự phong cho mình một danh hiệu của thần, ở bên ngoài làm mưa làm gió còn không phải vì một chút đồ thờ cúng trong tay cô thôi sao?"

"Cô nói xem, cô còn trẻ tuổi như vậy mà tại sao lại hồ đồ như thế? Chút chuyện này mà cũng không hiểu được."

Bạn cần đăng nhập để bình luận