Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 82: Là Con Sao, Thiến Thiến

.



Chương 82: Là Con Sao, Thiến Thiến

Chương 82: Là Con Sao, Thiến Thiến

Vệ Miên móc ra ba lá bùa giấy ném về phía ba người kia, lá bùa này giống như có mắt, lập tức dán vào trước ngực ba người với tốc độ cực nhanh.

Lâm Tử Hàng vốn định giơ tay đập rớt nhưng không ngờ một cao thủ võ Nhật Bản như anh ta hoàn toàn không thể làm gì được một người giấy nhỏ bé này.

Nó cứ thế dán vào lồng ngực của anh ta.

Anh ta đang định giơ tay xé lại đột nhiên nghe thấy tiếng khóc nức nở của mẹ mình.

"Thiến Thiến?"

"Hu hu hu Thiến Thiến, là con phải không, Thiến Thiến?"

Mẹ Lâm che miệng với vẻ khó tin, nước mắt lập tức dâng lên che kín hai hốc mắt, bà ta lại không dám giơ tay lau vì chỉ sợ cảnh tượng trước mắt sẽ biến mất.

Thiến Thiến đã qua đời được một tháng rồi, trong suốt khoảng thời gian dài như thế, bà ta chưa từng một lần mơ thấy cô ta, trong lòng bà ta vẫn luôn vô cùng hối hận.

Thiến Thiến không chịu vào giấc mơ có phải vì vẫn còn đang trách bọn họ, trách bọn họ đã phản đối cô ta và Cao Minh Lượng ở bên nhau không?

Mỗi lần nghĩ đến đứa con gái mà mình đã thương yêu suốt nhiều năm như vậy chỉ vì sự phản đối của bọn họ mà tuyệt vọng, lựa chọn kết thúc cuộc đời của mình là mẹ Lâm lại đau lòng muốn chết, thậm chí có vô số lần hối hận, nếu lúc trước không phản đối thì có phải kết cục hiện tại đã hoàn toàn khác hẳn rồi không?

Cho dù sau này con gái có khả năng sẽ không hạnh phúc nhưng vẫn tốt hơn là trực tiếp kết thúc mạng sống như bây giờ.

"Thiến Thiến, Thiến Thiến, có phải con còn trách mẹ không hu hu, mẹ sai rồi..."

"Mẹ, cha, anh..."

Cha Lâm là một người xưa nay nghiêm túc nhưng lúc này cũng không nhịn được mà hai mắt đỏ hoe.

Môi của Lâm Tử Hàng cũng run lên, không kiềm chế được mà rơi nước mắt: "Con bé thối tha nhà em còn biết về nữa à!"

Vệ Miên nghĩ đến năm mươi vạn sắp đến tay mà thậm chí còn có khả năng nhiều hơn mới quyết định tăng thêm dịch vụ thân thiện một chút.

Vì thế, cô ấn vào linh hồn của Lâm Thiến Thiến một cái khiến cho cô ta ngưng thực lên không ít với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Sau đó cô nói với đối phương: "Cho cô một ngày để tạm biệt người nhà, tối ngày mai tới tìm tôi, tôi sẽ tiễn cô đi đầu thai."

Tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên, Vệ Miên cảm thấy mình đã phục vụ vô cùng chu đáo và tận tình rồi.

Lâm Thiến Thiến rưng rưng nước mắt, cảm thấy mình thật sự đã gặp được người siêu tốt rồi.

"Đại sư yên tâm, tôi hiểu quy tắc mà, giá tăng gấp đôi nhé!"

Hai mắt Vệ Miên lập tức sáng ngời, khóe môi vểnh lên nhưng lại cố gắng đè xuống.

Cô liếc mắt nhìn Lâm Thiến Thiến với vẻ khen ngợi sau đó mới tạm biệt người nhà họ Lâm.

Đây là vì cô nể mặt tiền thôi, bằng không con gái ngoan nhà ai nửa đêm nửa đêm lại lái xe hơn hai tiếng đồng hồ chỉ để tiễn một con quỷ về nhà đoàn tụ chứ.

Trên đời này, quỷ còn có luyến tiếc cũng nhiều lắm nhưng không phải vẫn phải ngoan ngoãn đi đầu thai hay sao?

Ngày hôm sau vừa vặn là thứ bảy, buổi sáng Vệ Miên đi tập thể dục xong, thấy thời tiết không tồi vì thế mới xách ghế đi ra công viên Bắc Sơn.

Bây giờ cô đã rất ít khi bày sạp rồi, chỉ có cuối tuần thi thoảng mới tới đây.

Có điều, các ông các bà trong công viên đều biết cô, thấy cô tới là nháo nhào chào hỏi một cách vô cùng nhiệt tình.

"Tiểu đại sư, hôm nay định bày sạp hả?" Một bà bác ăn mặc thời thượng cười ha ha, hỏi.

Vệ Miên mỉm cười gật đầu: "Hôm nay vừa vặn được nghỉ đó mà."

Bà bác lập tức vui vẻ: "Vậy tôi phải nhanh chóng nói cho mọi người trong nhóm một tiếng mới được, có mấy người muốn tới tìm cô xem bói đó, cuối cùng cũng đợi được cô tới."

Nói rồi, bà bác lôi con di động ra gửi một tin nhắn vào nhóm: [Tiểu đại sư tới bày sạp rồi!]

Ngay lập tức, nhóm nhảy quảng trường bùng nổ.

[Bà chiếm chỗ hộ tôi cái, tôi tới ngay đây!]

[Chiếm cả cho tôi nữa nhé, cháu gái ngoại của tôi có chuyện cần hỏi. ]

[Tôi sẽ tới ngay!]

[Tôi cũng thế!]...

Bà bác vui vẻ cất di động đi rồi đi về phía Vệ Miên đang bày sạp.

Vệ Miên chọn một chỗ có thể tắm nắng để bày ghế ngồi. ...

Hôm nay, Lộ Điềm Điềm và anh bạn trai Điền Phong hẹn nhau cùng tới công viên Bắc Sơn đi dạo, nhưng không ngờ anh ta có công việc đột xuất nên không thể không cho cô ta leo cây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận