Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1065: Cuộc Thi Thầy Phong Thủy 18

.



Chương 1065: Cuộc Thi Thầy Phong Thủy 18

Chương 1065: Cuộc Thi Thầy Phong Thủy 18

Nhưng Vệ Miên lại cảm thấy không đơn giản như vậy.

Cô tìm một đỉnh núi khá cao rồi liếc mắt nhìn xung quanh, đừng thấy núi trên hòn đảo nhỏ này không tính là cao cho lắm nhưng cái nên có đều có cả, dãy núi trùng điệp, vách đá cao, suối nước róc rách...

Giữa quần thể núi còn có chim chóc và hoa cỏ, không hề có loại tử khí nặng nề đã nhìn thấy vào tối hôm qua.

Vệ Miên nhắm mắt cảm giác kỹ càng một lúc, sau đó lôi Ngọc Cốt Phiến ra ném vào không trung, đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào nó như vậy.

Ngọc Cốt Phiến dừng giữa không trung, đầu tiên là liên tục quay vài vòng giống như một đứa trẻ đang không ngừng lắc lư, qua một lúc lâu sau mới chọn đúng phương hướng sau đó đột nhiên chỉ về phía Tây Nam,

Vệ Miên liếc mắt nhìn về phía bên đó, sau đó thu hồi chiếc quạt, cô quay đầu nhìn về phía hai người kia và thản nhiên dặn dò: "Hai người các cậu tham gia cuộc thi trước đi, tôi muốn qua đó xem sao."

"Sư thúc, tôi cũng muốn đi."

Hai mắt của Trịnh Hạo tỏa sáng, cứ cảm thấy bộ dạng hiện tại của sư thúc giống y như lúc sắp đi đại chiến với người mặc áo choàng đen hồi xưa, anh ta lập tức muốn bám theo ngay.

Vệ Miên không nói gì cả mà quan sát anh ta từ trên xuống dưới với vẻ vô cùng soi mói, cô nhanh chóng nhìn thấu được suy tính nhỏ của anh ta.

"Muốn tìm một lý do cho việc mình bị điểm thấp à?"

Trịnh Hạo: "..."

"Bản thân có năng lực gì mà không biết sao, anh đi còn có thể làm được gì? Kéo chân tôi à?"

Nụ cười trên gương mặt Trịnh Hạo hoàn toàn cứng ngắc.

Bị sư thúc đả kích rồi.

Lương Hạo Nhiên muốn cười nhưng ngại vì hai người bọn họ cũng được tính là sư huynh đệ nên vẫn nhịn lại, cậu ta chỉ đành ho nhẹ một tiếng: "Sư thúc cẩn thận!"

Vệ Miên gật đầu, cầm Ngọc Cốt Phiến rồi thi triển thúc địa thành thốn, chẳng qua chỉ trong chớp mắt đã biến mất trong rừng cây.

Trịnh Hạo nhìn hướng rời đi của sư thúc với vẻ mặt ngưỡng mộ, anh ta rầu rĩ thở dài một tiếng: "Đến khi nào tôi mới có thực lực như sư thúc đây?"

Lương Hạo Nhiên không để ý đến anh ta mà đứng tại vị trí ban nãy của sư thúc để nhìn bao quát chung quanh, muốn tìm ra một huyệt lành khá đẹp.

Đừng thấy ngọn núi này không lớn nhưng cái nên có đều có hết, Vệ Miên một đường đi về hướng Tây Nam, trên cơ bản tương đương với đi dọc theo con suối nhỏ trong núi.

Hơn nữa, cô càng đi về bên đó thì dòng chảy càng lớn, vị trí rộng nhất gần mười mét, giữa hai ngọn núi còn được người xây một cây cầu treo.

Cây cầu treo này vừa nhìn đã biết chưa được bao năm, chỗ này được gọi là khe núi sẽ hợp lý hơn, chỉ là hòn đảo nhỏ này tọa lạc giữa biển, vậy mà giữa quần thể núi trên hòn đảo lại xuất hiện một con sông có dòng chảy xiết, không thể không khiến người cảm thán sự tài tình và khéo léo của tự nhiên.

Nhưng trên dòng chảy trước mặt này lại có âm khí không ngừng lẩn quẩn, xem chừng cũng không phải chỉ mới ngày một ngày hai thôi đâu.

Cô tiếp tục tiến lên thuận theo hướng của dòng chảy, con đường bên này vô cùng ẩm ướt do hơi nước khá nặng, trên vách núi hai bên còn mọc không ít rêu.

Vệ Miên cảm thấy may mắn vì đôi giày mà mình đang đi cũng khá chống trượt, cô đi về phía trước một cách cẩn thận, đại khái khoảng nửa tiếng sau, cuối cùng cũng nhìn thấy điểm cuối của dòng chảy.

Vậy mà nó lại phun ra từ sườn núi cách mặt đất hơn mười mét!

Điều khiến Vệ Miên cảm thấy khó hiểu chính là hang động phun ra nước kia thoạt nhìn cũng không phải do tự nhiên hình thành, ngược lại, rất có dấu vết con người khai phá, sau khi cô đi lại gần lại càng chắc chắn với suy nghĩ của mình hơn.

Hơn nữa, âm khí quanh quẩn mà cô đã cảm giác được vào ban nãy cũng từ chỗ này mà ra, cho dù không mở thiên nhãn thì vẫn có thể nhìn thấy khí đen cuồn cuộn không dứt đang phun trào ra ngoài cùng với dòng chảy từ hang động kia.

Chỉ là không biết rốt cuộc bên trong hang động này có thứ gì.

Vệ Miên thuận theo vách núi đi lên một cách khó khăn, càng lại gần hang động thì càng trơn trượt khủng khiếp, ngay cả người có thân thủ tốt như cô cũng suýt chút nữa thì rơi xuống.

Đợi khi cô cuối cùng cũng tới gần, gần đến mức có thể chạm được vào dòng nước kia mới phát hiện ra nước phun ra từ hang động đó đã biến thành màu đen nhạt dưới sức ảnh hưởng của sát khí, thoạt nhìn vô cùng ghê người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận