Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 673: Nữ quỷ Tô Dương

.



Chương 673: Nữ quỷ Tô Dương

Chương 673: Nữ quỷ Tô Dương

Nếu nói giữa hai người bọn họ không có gì thì chỉ sợ đến thằng ngu cũng không tin, nữ quỷ trước mắt nói như thế là cảm thấy cô còn không bằng thằng ngu đi!

Nữ quỷ cũng biết mình như vậy thật sự quá giả trân nhưng cô ta cũng không còn cách nào khác, đừng thấy độ tuổi của cô gái trẻ này không lớn nhưng vừa nhìn đã biết không phải là thứ dễ chơi gì rồi.

Cộng thêm pháp khí mà đối phương lôi ra nữa, cô ta lại càng hiểu rõ mình không phải là đối thủ của Vệ Miên hơn, vì vậy cô ta mới muốn nhận thua để lừa Vệ Miên, nhưng ai ngờ cô gái trẻ này cũng không phải là người dễ lừa gì.

Cô ta khóc một lúc nhưng thấy Vệ Miên vẫn không mảy may bị lay động gì, cuối cùng cũng từ từ ngừng tiếng khóc, trên gương mặt nặn ra một nụ cười lấy lòng: "Đại sư này, thật sự không phải tôi cố ý dọa cô ta đâu, vừa rồi lúc bạn cô đi ngang qua đây giẫm vào chân tôi, tôi chỉ định giẫm lại một cái rồi thuận tiện dọa cô ta một chút mà thôi, chứ cũng không có ý gì khác."

"Là cô ta giẫm vào chân tôi trước, nếu tôi không cho cô ta biết mặt một chút thì tôi còn tính là lệ quỷ nữa sao? Cô nói có đúng không? Nếu như cô ta sớm nói mình có quen một nhân vật lớn như cô thì tôi chắc chắn không dám làm gì rồi ha ha ha..."

Vệ Miên hừ nhẹ một tiếng rồi lôi một lá bùa ra, trước khi nữ quỷ định rút lui thì cô đã vung ngay lá bùa vào người đối phương.

Ngay sau đó, Vệ Miên bắt đầu đọc chú ngữ, cùng với chú ngữ càng ngày càng nhanh, nữ quỷ phát ra tiếng kêu thảm thiết ghê hồn, trên người cũng phát ra những luồng sáng trắng.

Sau khi đọc được một lúc, Vệ Miên mới dừng lại, nhíu mày nhìn về phái nữ quỷ: "Tốt nhất là cô nói cho rõ ràng nguyên nhân mình làm như vậy, bằng không, đừng trách tôi phế tu vi của cô."

Nữ quỷ cảm giác được lực hút không tên trên người mình kia đã biến mất, chỉ cảm thấy cả người quỷ lại như được sống trở lại, nhưng sức mạnh cũng đã suy giảm rất nhiều, cô ta lập tức nhìn Vệ Miên với vẻ mặt kinh hãi vô cùng, không thể không nói sự thật.

"Tôi... tôi nói... nói là được chứ gì..."

"Tôi tên là Tô Dương, vốn là một sinh viên của đại học thủ đô, từ nhỏ đến lớn đều học hành vô cùng giỏi, hơn nữa vẻ ngoài của tôi còn ưa nhìn, cho nên nam sinh theo đuổi tôi cũng phải xếp hàng dài từ ký túc xá đến tận cổng trường, thậm chí còn có người ở bên ngoài trường đặc biệt tới trường chỉ để nhìn tôi."

Nhắc đến chuyện nổi tiếng khắp toàn trường hồi còn học đại học này, nữ quỷ Tô Dương chợt nghĩ đến ánh mắt ái mộ của mấy người kia, cô ta không nhịn được mà ngẩng cao đầu.

Vệ Miên liếc mắt quan sát cô ta một lượt, thật sự không thể nào nhìn ra được một gương mặt đã thối rữa đến độ sắp rớt cả thịt xuống này làm sao có thể là một người "nổi tiếng toàn trường" được.

"Không nhìn ra được đấy."

Vẻ mặt hoài niệm của Tô Dương lập tức cứng ngắc, cô bực bội mở miệng: "Sau này trong một lần đi làm thêm, tôi có quen biết một người đàn ông."

Nhắc đến người đàn ông kia là vẻ mặt của Tô Dương cực kỳ phức tạp, cho đến bây giờ cô ta vẫn chưa hiểu rõ được rốt cuộc mình có cảm giác gì đối với người đàn ông này, là yêu hay là hận, hay là hối hận...

"Lúc đó người mượn danh nghĩa của công việc để xin số điện thoại của tôi vô cùng nhiều, anh ta cũng xin, sau này còn thường xuyên gọi điện thoại cho tôi, mời tôi ra ngoài ăn cơm, tôi đều từ chối hết."

"Đến sau này, anh ta lại qua đấy tìm tôi rất nhiều lần nhưng tôi đều không đồng ý, thẳng cho đến một ngày, đột nhiên anh ta gọi điện thoại đến ký túc xá của tôi, ngày hôm sau lại lái con xe BMWS của anh ta xuất hiện trong trường học."

Lần đó, sau khi gặp mặt, Tô Dương mới biết người đàn ông kia là ông chủ một chuỗi siêu thị, đã làm việc hơn mười năm ở thủ đô rồi, bộ dáng trông cũng được nhưng lại rất có tài sản.

"Đến sau đó, anh ta cũng bắt đầu theo đuổi tôi dữ dội."

Dù sao thì người đàn ông kia cũng đã lăn lộn ngoài xã hội nhiều năm như thế rồi, chắc chắn có kinh nghiệm phong phú hơn một sinh viên giống như Tô Dương, thậm chí, anh ta còn mượn cớ công ty cần có nhân tài học lực cao để đưa vào hoạt động, năm lần bảy lượt chạy tới thủ đô cốt là để theo đuổi cô ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận