Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 730: Vì Cô Nghĩ Đến Một Loại Khả Năng Khác

.



Chương 730: Vì Cô Nghĩ Đến Một Loại Khả Năng Khác

Chương 730: Vì Cô Nghĩ Đến Một Loại Khả Năng Khác

Sau khi bị vạch trần dưới tầm nhìn của công chúng, chẳng qua cũng chỉ là bị rất nhiều người chỉ trỏ nhưng lợi ích lại là thứ thực tế, sau khi làm ầm lên rồi, nhà họ Mã sẽ phải phân chia tài sản lại, hơn nữa chắc chắn sẽ có luật sư nổi tiếng chủ động tìm tới giúp đỡ miễn phí cho cô ta.

Người ta cần danh, chúng ta cần lợi, đó là chuyện đôi bên cùng có lợi.

Vương Tử Văn cắn môi, cô ta cũng không muốn làm như thế vì cứ cảm thấy không đến mức như vậy.

Lỡ như... lỡ như thật sự làm đến tuyệt tình như vậy rồi, giữa hai người bọn họ nào còn có sau này nữa.

Nếu Mã tam có thể thay đổi thay đổi, đoạn tuyệt sạch sẽ với người phụ nữ kia vậy cô ta cảm thấy mình cũng không phải không thể tha thứ.

Bạch đạo sĩ còn muốn nói thêm gì đó nhưng lại Vệ Miên ngăn lại.

Cô vô cùng tán đồng với một quan điểm, đó là có vài người thật sự không cần thiết phải khuyên nữa, hoàn toàn chỉ tốn nước bọt mà thôi.

Bây giờ oán linh đã bị cô khống chế rồi, người đã làm ra con búp bê này chắc chắn đã cảm giác được, cho dù cô không đi tìm đối phương thì người kia chắc chắn cũng sẽ tìm tới đây thôi.

Vệ Miên nhìn về phía Bạch đạo sĩ, dự định nhận tiền rồi đi.

"Ông đã báo giá với cô ta chưa?"

"Giá gì?" Mới đầu Bạch đạo sĩ còn chưa hiểu, có điều ông ta cũng nhanh chóng nhớ ra: "À à rồi, mười vạn."

Vệ Miên nghe được con số này cũng không nói gì cả, thật ra cô ra giá cũng rất tùy ý, nếu hợp mắt vậy cho dù không nhận tiền thì cô vẫn sẽ giúp, nhưng với người như Vương Tử Văn, thôi xin lỗi nhé, một xu cũng không thể thiếu, thậm chí Vệ Miên còn cảm thấy mười vạn là ít.

"Tôi có... tôi có tiền!"

Vương Tử Văn thấy hai người này cuối cùng cũng không còn nhắc đến chuyện ly hôn kia nữa mới vội vàng chuyển đề tài, chỉ hận không thể lập tức chuyển tiền qua.

Sau khi tiền vào tài khoản, Vệ Miên trực tiếp mở cửa rời đi.

Bạch đạo sĩ đi chậm hơn cô vài bước, ông ta nhìn Vương Tử Văn, muốn nói gì đó nhưng đến cuối cùng vẫn chẳng nói gì cả, chỉ lắc đầu rồi thở dài một tiếng, sau đó rời đi.

Vương Tử Văn thấy hai người đi rồi mới yên tâm hơn hẳn, cô ta nhanh chóng đóng cửa lại, thử đánh thức người giúp việc vẫn còn đang nằm bất tỉnh trên sàn.

Sau khi hai người xuống dưới lầu, Bạch đạo sĩ vẫn cảm thấy khó chịu như cũ, trước đây ông ta thường xuyên lừa người là chủ yếu, chỉ chọn những cái mà bọn họ thích nghe để nói cho nên thật sự không có cảm giác ấm ức như kiểu "tôi chỉ muốn tốt cho cô thôi nhưng cô lại cảm thấy tôi muốn phá hoại cuộc hôn nhân của cô."

"Cô nói xem con ngốc này thật sự không đụng tường nam là không chịu quay đầu, độ tuổi đang đẹp mà cứ lại khăng khăng muốn lãng phí thời gian với một đám sói đó, lần này giữ được mạng rồi nhưng lần sau cũng chưa chắc đâu!"

Vệ Miên nghe được câu này mới liếc mắt nhìn ông ta với vẻ ngạc nhiên: "Ông nhìn ra được hả?"

"Tôi nhìn ra được cái gì? Không phải, đợi một lát đã!"

Bạch đạo sĩ cũng đã phản ứng lại được lời nói của Vệ Miên là có ý gì, ông ta trừng to mắt đầy kinh ngạc, trong đôi mắt hơi đục ngầu kia tản ra lóe lên tia sáng lạ thường.

"Nhóc, ý của cô là sau này người phụ nữ đó sẽ chết trong tay chồng của cô ta sao?"

Vệ Miên cạn lời, cô còn tưởng gần đây Bạch đạo sĩ đã tiến bộ rồi chứ, hóa ra không phải tự mình nhìn ra mà là đoán mò thôi.

Vệ Miên lẩm bẩm: "Tôi cũng không nói gì đâu nhé."

Nói xong, cô giơ tay bắt một chiếc taxi rồi ngồi vào, trước khi Bạch đạo sĩ kịp hiểu ra gì đó thì cô đã biến mất rồi.

Chỉ để lại một mình Bạch đạo sĩ đứng nguyên ở đó lặp đi lặp lại câu nói ban nãy của Vệ Miên, càng nghĩ lại càng cảm thấy mình nói đúng.

"Nói không chừng sau này người phụ nữ kia vẫn sẽ chết trong tay nhà chồng mình! Đúng là tạo nghiệp mà!"

Vừa rồi ông ta cũng đã khuyên rồi nhưng bất đắc dĩ người ta không chịu nghe, ông ta cũng chỉ cảm thán vài câu rồi thôi.

Sau khi Vệ Miên báo địa chỉ ở Bích Thủy Viên Lâm, cô ngồi ở hàng ghế sau ngây người.

Thật ra, vừa rồi Bạch đạo sĩ cũng được tính là một lời thành tiên tri, lần này không ly hôn vậy sau này Vương Tử Văn vẫn sẽ chết trong tay nhà chồng của cô ta, chẳng qua, người ra tay không phải chồng của cô ta mà là bà Vương kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận