Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 159: Nhắc Nhở

.



Chương 159: Nhắc Nhở

Chương 159: Nhắc Nhở

Trần Đại Bằng thấy bên cạnh là một cô gái trẻ tuổi lại ngại vì gần đây tin tức trên tàu điện ngầm nhiều vô số kể, kiểu như có tên đàn ông thô bỉ quấy rối các cô gái trẻ, có khi còn chưa quấy rối đã bị đổ vạ cho là quấy rối rồi.

Anh ta lại đang suy nhược cả thể xác lẫn tâm hồn, chỉ sợ bị người hiểu lầm nên cố tình dịch sang một bên khác.

Vệ Miên không khỏi bật cười, còn gật đầu cảm ơn anh ta.

Có lẽ đây cũng được tính là duyên phận giữa hai người họ vì thế cô mới mở miệng nhắc nhở đối phương: "Anh Trần, vận thế là trời sinh, có cao thấp thăng trầm là chuyện bình thường, nhưng có vài chuyện xui xẻo khá khác thường không phải cứ sửa vận là có thể trở nên tốt hơn một cách đơn giản như thế, mà cần phải tìm được nguyên nhân gốc rễ của nó trước."

Trần Đại Bằng nghe thế bèn nhíu mày hỏi: "Nguyên nhân gốc rễ gì? Cái thứ này nào có nguyên nhân gốc rễ gì đâu, cô gái, cô không hiểu thì đừng nói lung tung, mấy thứ như vận khí này vốn vô cùng huyền ảo, còn nữa, chỉ là gần đây tôi khá xui xẻo mà thôi, muốn tìm một đại sư giải xui cho tôi, giải xong hiển nhiên sẽ tốt hơn."

Vệ Miên nghe vậy, mi tâm hơi nhíu lại: "Dương khí của anh không đủ, gần đây lại nhiễm âm sát khí, vận thế thấp, hỏa khí yếu, mấy thứ này đều là phản ứng dây chuyền, mà nguyên nhân gốc rễ chính là..."

Còn chưa đợi cô nói xong thì Trần Đại Bằng đã đỏ bừng mặt, anh ta liếc mắt nhìn xung quanh rồi tức giận nói: "Dương... dương khí không đủ cái gì, cô không biết thì đừng ăn nói lung tung!"

Cảm giác được tầm nhìn như có như không ở khắp xung quanh, Trần Đại Bằng trừng mắt nhìn Vệ Miên với vẻ giận dữ.

Vệ Miên rất bất đắc dĩ, tại sao người đời luôn thích liên tưởng dương khí với mấy chức năng nào đó thế nhỉ?

Có điều, hôm nay tâm trạng của cô cũng không tồi, dù nghe được vậy cũng chỉ mỉm cười: "Tôi quan sát tướng mặt của anh, thấy tuy rằng vận thế không thể tính là cực tốt nhưng tuyệt đối cũng không kém. Việc kinh doanh của anh chắc hẳn có liên quan đến đồ cổ nhưng bây giờ ấn đường của anh tối đen, sát khí quấn người, hơn nữa, sát khí này không tới từ đồ cổ mà lại càng giống âm hồn quấy phá hơn, nếu không giải quyết nó thì tình trạng của anh sau này sẽ càng ngày càng trầm trọng hơn đấy."

Trần Đại Bằng lại càng bài xích lời nói của Vệ Miên hơn, thật sự càng nói càng ảo ma, cô gái trẻ này có độ tuổi không lớn mà lại muốn học người khác trò bói toán, cũng không thèm nhìn lại xem bản thân trông như thế nào đi!

Đại sư đoán mệnh người ta có người nào không phải râu tóc bạc phơ với lớn tuổi, cho dù cô gái trẻ này muốn lừa người khác thì cũng nên biết hóa trang cho mình một chút chứ?

Trần Đại Bằng anh ta đúng là có mở một tiệm đồ cổ ở phố Phong Thủy nên hiển nhiên cũng biết mấy thứ có liên quan đến phương diện này rồi, bất cứ một đại sư nào mà anh ta từng gặp, có người nào thì tính người đấy, độ tuổi của bọn họ đều không dưới bốn mươi.

Chỉ là, con người Trần Đại Bằng này vừa nổi nóng một cái là ăn nói khó nghe, trước đây đã từng đắc tội với một thầy phong thủy, cho dù sau khi anh ta bình tĩnh lại đã đích thân tới cửa xin lỗi nhưng thầy phong thủy đó vẫn không cho anh ta sắc mặt tốt.

Hơn nữa, thầy phong thủy đó còn là một người nhỏ nhen, không ít lần kể chuyện này ra ngoài, nói ông chủ Trần anh ta coi thường người gì đó.

Vốn dĩ tiệm đồ cổ của Trần Đại Bằng đã không bán được vật phẩm phong thủy gì rồi, phen này lại càng đứt gánh triệt để hơn.

Cũng chính vì như thế mà lúc anh ta thật sự gặp chuyện mới phát hiện ra mình không biết phải tìm ai để giải quyết.

Nhưng Trần Đại Bằng biết gần đây chuyện xảy ra trên người mình chắc chắn có liên quan đến phương diện kia, vì thế mới kêu cậu em vợ giúp tìm người.

Nhưng không ngờ thằng nhãi đó bình thường hay khoe khoang mình lợi hại thế này, thế kia, còn trên thực tế đến ngay cả một chút chuyện nhỏ cũng không giải quyết cho xong được.

Tuy rằng Trần Đại Bằng anh ta không nghèo nhưng tiền của anh ta cũng không phải lá cây rụng đầy đất, làm sao có khả năng cho mấy tên lừa đảo gì đó được chứ, ngay cả một cô gái trẻ cũng muốn ra đây thể hiện.

Vệ Miên chỉ nói đến đây rồi thôi, bản thân Trần Đại Bằng không tin thì cô cũng chẳng còn gì để nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận