Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 537: An Na

.



Chương 537: An Na

Chương 537: An Na

Bây giờ cô ta chỉ muốn chạy về điều tra rõ ràng xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà thôi.

Vệ Miên nhìn đồng hồ, tốt lắm, xem cho cả ba người xong chỉ mất có nửa tiếng đồng hồ, hiệu suất này cũng không tồi.

"Được rồi, bói xong rồi, các người có thể về."

"Đại sư, số tài khoản của cô là bao nhiêu, tôi sẽ chuyển tiền cho cô."

Lưu Đỉnh lập tức đứng dậy hỏi.

Vệ Miên cũng không khách sáo mà cho ba người họ số tài khoản ngân hàng của mình, rất nhanh, cô đã nhận được sáu mươi vạn.

Hai mươi vạn một quẻ là cái giá xem bói của Tang Khánh Sinh ngày trước, chắc chắn cao hơn cái hồi Vệ Miên xem bói cho người ta ở công viên hồi xưa không chỉ một chút ít thôi đâu.

Nhưng Lưu Đỉnh lại không hề cảm thấy đắt một chút nào cả, nếu chỉ tốt có một ít tiền đã có thể tránh được một vài phiền phức không cần thiết thì anh ta cảm thấy vô cùng đáng giá.

Đợi cô tiễn mấy người này rời đi, đột nhiên Lưu Đỉnh nhớ đến bùa hộ thân mà đạo diễn Tang nhắc đến.

"Đại sư, chỗ cô có bán bùa hộ thân không? Đạo diễn Tang kêu tôi hỏi giúp, nếu có thì anh ta muốn xin vài lá."

Viên Tử Nghiêu và An Na nghe được câu này cũng dừng bước chân.

Vệ Miên nghĩ ngợi một lúc rồi vẫn gật đầu: "Bùa hộ thân này của tôi không giống bùa hộ thân bình thường, có thể bảo vệ tính mạng một lần cho nên cái giá cũng không rẻ đâu."

"Không sao, cô cứ ra giá đi!"

"Năm mươi vạn một lá."

Bùa hộ thân của cô cũng được bán ở tiệm đồ cổ của Trần Đại Bằng, giá cũng năm mươi vạn một lá cho nên Vệ Miên cũng không tiện bán rẻ quá.

"Được, đạo diễn Tang xin ba lá, tôi xin hai lá."

Lưu Đỉnh không nói hai lời mà trực tiếp mua năm lá bùa.

Viên Tiểu Nghiêu nghĩ ngợi rồi cũng xin một lá cho mình.

Thật ra An Na cũng hơi muốn mua nhưng năm mươi vạn đối với cô ta mà nói cũng không phải một con số nhỏ.

Trong tài khoản của cô ta chỉ có mấy chục vạn tiền tiêu vặt, vừa rồi đã trả hai mươi vạn tiền xem bói rồi, nếu trả thêm năm mươi vạn nữa chắc chắn sẽ không đủ, đến lúc đó phải xin mẹ tiền mới được.

Nếu nói là dùng để mua bùa thì chắc chắn bà ta sẽ không đồng ý.

Vệ Miên đi lên tầng lấy sáu lá bùa hộ thân, dặn dò bình thường đừng động vào nước rồi tiễn bọn họ ra ngoài. ...

Bây giờ trong lòng An Na đang rất loạn, hôm nay cô ta đã nhận được hai thông tin khiến bản thân khó mà chấp nhận nổi từ chỗ Vệ Miên.

Một là bạn trai của cô ta đã kết hôn, mình biến thành một cô bồ nhí.

Một chuyện khác là có người đang nhòm ngó tiền trong tay cô ta, mà người nhòm ngó này chính là một trong mấy người thân thiết nhất bên cạnh cô ta.

An Na ngồi ở hàng ghế sau, nghĩ đến mấy chuyện này lại không nhịn được mà nhắm mắt.

Cho dù chuyện nào là thật thì cô ta đều rất khó chấp nhận được, chỉ cần vừa nghĩ đến như vậy thôi mà cô ta đã cảm thấy cả người gần như không thể hít thở được rồi.

Cô ta làm người phải thất bại đến cỡ nào mới có thể bị phản bội cả ở ái tình và tình thân như vậy chứ?

Nhưng mấy chuyện này nhất định đều phải giải quyết!

An Na không quen thám tử tư nhưng cô ta lại quen cánh săn ảnh.

Minh tinh quen biết cánh săn ảnh là chuyện quá mức bình thường, nhưng quá trình An Na và Đại Lãng quen nhau cũng khá ly kỳ, điều này khiến cho giữa hai người bọn họ không phải là mối quan hệ bình thường giữa minh tinh và tay săn ảnh.

Có một lần, buổi tối An Na lái xe ra ngoài giải sầu, vừa vặn lại đụng trúng hai chiếc xe đang đuổi nhau trên đường quốc lộ.

Chiếc xe đằng trước là một con Sedan màu xám bạc rất bình thường, bình thường đến mức nếu ném vào giữ dòng xe cộ là hoàn toàn không thể nhận ra được.

Còn chiếc xe đằng sau kia thì lại khác, đó là một con xe việt dã màu đỏ cực kỳ phô trương.

Khi ấy, An NA đã tận mắt chứng kiến con xe việt dã màu đỏ nhanh chóng đuổi kịp con Sedan màu xám bạc, sau đó đột nhiên đảo vô lăng đâm tới, con Sedan màu xám bạc lập tức bị tông chệch khỏi quỹ đạo.

Nhưng vì tốc độ lái xe trước đó rất nhanh cho nên con Sedan màu xám bạc xuất hiện tình huống lật nghiêng.

Nó liên tiếp lăn tận vài vòng, cuối cùng rớt xuống cái rãnh ở ven đường.

Con xe việt dã màu đỏ kia thậm chí còn không hề dừng lại mà lái thẳng đi mất.

Khi ấy đang là nửa đêm, dọc theo đường đi không có nhiều xe, An Na đang ở gần đó, cô ta nghĩ tốt xấu gì bên trong xe cũng là một mạng người, chỉ sợ người chết ở trong đó nên vội vàng đi xuống cứu người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận