Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 291: Nghề Chính Của Tôi Là Sinh Viên

.



Chương 291: Nghề Chính Của Tôi Là Sinh Viên

Chương 291: Nghề Chính Của Tôi Là Sinh Viên

Đến sau này, anh ta gặp được Cao Nhất Phi, lần đầu tiên gặp được Cao Nhất Phi trên tàu điện ngầm, anh ta vẫn chưa có ý định gì cả mà chỉ cảm thấy ngực của cô gái này rất bự, lớn lên cũng rất có vị.

Nhưng người đi tàu điện ngầm có thể có bao nhiêu tiền được chứ?

Sau đó, anh ta nghe thấy Cao Nhất Phi nói chuyện điện thoại trên tàu, phỏng chừng đối phương hỏi cô ta tại sao lại không lái xe, lúc này, Cao Nhất Phi mới nói vì hôm trước xảy ra một vụ va chạm xe hơi nhỏ nên đít xe bị đâm thủng một lỗ.

Cô ta đã đến tiệm Mercedes Benz 4S hỏi giá rồi, chỉ riêng chi phí sửa cái lỗ đó đã tốn tận hai vạn đồng, Cao Nhất Phi thấy người kia đi giao đồ ăn lại còn phải chăm con nhỏ cũng biết điều kiện gia đình của đối phương không tốt, cũng không kêu đối phương đền tiền mà tự mình chịu phí sửa chữa.

Biết được đối phương có một chiếc Mercedes Benz, lúc này, khi Trương Khải nhìn về phía Cao Nhất Phi là trên người cô ta đã có một tầng hào quang của phú bà, rõ ràng càng mê người hơn.

Đương nhiên, cũng không phải chỉ có mỗi một chiếc Mercedes Benz là đã có thể thỏa mãn được anh ta nhưng Trương Khải không có nền móng, muốn làm quen với phú bà cao cấp hơn thật chẳng khác gì mơ mộng hão huyền cả.

Đến ngay cả Cao Nhất Phi cũng chỉ được anh ta dùng làm bàn đạp, một khi đối phương bị vắt khô rồi, anh ta sẽ coi cô ta thành bàn đạp để đi tìm một người phụ nữ có tiền hơn.

Vì thế, ngay khi Cao Nhất Phi xuống khỏi tàu điện, anh ta lặng lẽ thò chân tới ngáng, rồi nhân cơ hội này bứt vài sợi tóc của cô ta.

Cao Nhất Phi chỉ cảm thấy da đầu nhức nhối, có điều, lúc đó cổ chân của cô ta còn đau hơn, hơn nữa, đứng chắn ở cửa tàu điện thì người khác sẽ không có cách nào xuống tàu được, nên cô ta vội vàng đứng dậy rời đi, hoàn toàn không ngờ chỉ trong một thoáng chốc như thế thôi đã có người tâm địa xấu xa mang vài sợi tóc của cô ta đi mất.

Ngay tối hôm ấy sau khi về nhà, Trương Khải lập tức gói mấy sợi tóc vừa bứt được kia vào trong giấy đỏ, sau khi niệm chú thi pháp với gói giấy đỏ kia, còn chưa đến ba ngày, đến lần thứ hai Cao Nhất Phi và anh ta gặp mặt đã chẳng hiểu sao lại yêu anh ta.

Bình thường nữ giới trúng loại thuật pháp này sẽ không thể nhìn ra được một chút điểm khác biệt nào, chỉ có khi đối diện với người đàn ông thì mới hoàn toàn mất đi lý trí, chìm đắm trong "ái tình" của hai người.

Nhưng con người Trương Khải này tham lam vô độ, anh ta vẫn chưa hài lòng với việc chỉ có mỗi một Cao Nhất Phi, trong thiên nhãn, Vệ Miên còn nhìn thấy anh ta đã ra tay với người thứ hai.

Một người khác là người mẫu vừa mới bước chân vào nghề, anh ta làm quen thông qua Cao Nhất Phi, Trương Khải cảm thấy cô gái kia cao ráo chân dài, không biết nằm chung một giường với một cô gái có dáng người như thế sẽ có cảm giác gì, cho nên anh ta nghĩ cách bớt vài sợi tóc của đối phương, không bao lâu sau đã thành công đắc thủ, khiến người ta yêu anh ta đến chết đi sống lại.

Trước mắt Vệ Miên còn lóe lên không ít cảnh quay hạn chế, hừ, cảm giác gì à, còn có thể là cảm giác gì được nữa, cảm giác cầm đũa gắp đậu chứ sao!

Cô cúi đầu uống một hớp sữa bò ngọt rồi nhìn chằm chằm vào hai người đối diện: "Nghề chính của tôi là sinh viên, ngoài ra còn có một nghề khác chính là xem bói cho người khác, hai vị có muốn tôi bói nhân duyên cho không?"

Trương Khải thấy Vệ Miên chủ động nói chuyện với mình là trên gương mặt lập tức lộ ra nụ cười tự cho là rất mê người: "Được chứ, vậy em xem cho anh một chút đi, nếu xem hay thì anh sẽ mua đồ ăn ngon cho em."

Cao Nhất Phi nghe nói Vệ Miên sẽ xem bói nhân duyên cho hai người bọn họ mà cũng rất vui, cô ta lập tức dựa đầu vào vai Trương Khải với vẻ mặt hạnh phúc, vì dáng người của cô ta cao hơn Trương Khải hẳn một đoạn nên còn phải cố gắng nghiêng cổ mới chạm tới vai được.

Cũng... cũng khó xử quá nhỉ...

Vệ Miên đặt cốc sữa bò lên mặt bàn, ánh mắt lại nhìn về phía Trương Khải: "Anh Trương có biết tại sao tổ tiên nhà anh có thể đẻ được vài người con nhưng bắt đầu từ đời ông cụ cố nhà anh là chỉ có thể sinh được một đứa thôi không?"

"Tại sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận