Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 907: Vi Diệu

.



Chương 907: Vi Diệu

Chương 907: Vi Diệu

Nhưng không ngờ trong nháy mắt đầu ngón tay của Dương Thiên Cương chạm vào lá bùa thì lá bùa màu vàng đó đột nhiên không lửa tự cháy ở chỗ ông ta vừa tiếp xúc.

Chẳng qua chỉ trong chớp mắt, lá bùa trước lồng ngực của tên vệ sĩ đã bị đốt cháy sạch sẽ, chỉ còn lại một nắm tro tàn dưới mặt đất.

Dương Thiên Cương nhìn thấy một màn này mà trong lòng lập tức sinh ra sợ hãi.

Từ khi nào Đạo môn lại có loại phù chú như vậy? Vậy mà lại vi diệu như thế!

Chắc chắn là truyền thừa của mấy gia tộc ẩn thế nào đó rồi, là loại không đến mấy trăm năm thì không làm được ấy

Mà lúc này, tên vệ sĩ không còn bị lá bùa khống chế kia cuối cùng cũng có thể hành động, việc đầu tiên mà gã làm chính là chạy đến phòng bệnh kiểm tra tình hình của Châu Trường Sinh, đợi sau khi xác nhận ông chủ cũng coi như bình an vô sự mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.

"Đi, đuổi theo, nhất... nhất định phải bắt. . bắt người về... về đây!"

Vệ sĩ nghe vậy lập tức nhận lệnh chạy ra ngoài, nhìn thấy trước ngực mấy anh em đều bị dán bùa vàng, gã vội vàng lần lượt xé xuống.

Dương Thiên Cương nhìn thấy lá bùa mà mình vừa mới động vào đã bốc hỏa vậy mà lại được một người bình thường gỡ xuống.

Lẽ nào, lá bùa mà mình vừa động vào kia khác với những lá bùa này? Nghĩ như thế, Dương Thiên Cương cầm lấy mấy lá bùa đã được gỡ xuống trong tay tên vệ sĩ kia.

Sau đó, chuyện kỳ quái đã xuất hiện, trong nháy mắt mấy lá bùa đó tiếp xúc với ông ta lại ngay lập tức bốc cháy hết sạch.

Dương Thiên Cương lại càng thận trọng hơn.

Thật ra, đây chính là một trận pháp nhỏ do Vệ Miên đặc biệt bố trí trên lá bùa, cô sắp xếp thứ này cũng không có liên quan gì đến Dương Thiên Cương cả, lúc đầu chỉ là để phòng ngừa Trịnh Hạo thôi, lúc tiểu tử này luyện tập phù chú thường xuyên học trước quên sau, lại còn luôn muốn nhìn trộm bùa mà Vệ Miên đã vẽ.

Sau đó, Vệ Miên dứt khoát bố trí một trận pháp nhỏ lên trên đó, chỉ cần là người trong Đạo môn, cứ hễ có một chút tu vi mà động vào lá bùa này thì lá bùa đều sẽ lập tức bốc cháy, đảm bảo không để người nhìn thấy được một tí gì hết.

Đương nhiên, nếu như trí nhớ của bạn kinh người, chỉ liếc mắt nhìn một cái đã có thể nhớ ngay được vậy cũng được thôi, nhưng nếu Trịnh Hạo có thể ghi nhớ ngay được thì anh ta cũng không đến mức phải nhìn trộm.

Thế nhưng, Dương Thiên Cương không biết mà chỉ coi đây là thủ đoạn của gia tộc ẩn thế, chuyên môn nhắm vào hành vi học lỏm của người trong Đạo môn.

Vốn dĩ ông ta đã có thêm phỏng đoán đối với thân phận của Vệ Miên sau khi cô thể hiện thực lực vừa rồi, đến lần này lại càng kiêng dè hơn.

Không nói Dương Thiên Cương đang nghĩ gì nữa mà lại nói đội vệ sĩ ở một bên khác đang vội vàng chạy xuống tàng. Mấy chỗ cầu thang và lối thoát hiểm đều không bị bỏ qua, chỉ cách thời gian xuống tầng của đám người Vệ Miên có vài phút.

Mà đợi khi bọn họ xuống dưới lầu đã không còn thấy bóng dáng của một người nào nữa.

Một bên khác, có người đang điều camera, sau đó nhìn thấy khi Vệ Miên tới đây trông giống như một người bệnh bình thường, vô cùng nhàn nhã và thong dong, một đường không cần phải phân biệt phương hướng mà đi thẳng lên số tầng và căn phòng, nơi mà Châu Trường Sinh ở.

Trong lòng tất cả mọi người đều chỉ có một suy nghĩ: Chắc chắn người này đã tới đây nằm vùng trước rồi!

Cho nên mới có thể tìm được vị trí một cách chuẩn không cần chỉnh như thế.

Trong camera, nữ sinh mặc áo phông trắng đó dùng một loại tốc độ mà người bình thường hoàn toàn không thể có để đi trong hành lang, cứ hễ chỗ nào mà cô đi qua thì toàn bộ người ở nơi đó đều như bị ấn nút tạm dừng mà bất động hết.

Đợi sau khi người trên tầng lầu này đều bị cố định thì cô mới thả chậm bước chân, đi về phía phòng bệnh mà Châu Trường Sinh ở.

Về phần camera lúc Vệ Miên rời đi, bọn họ điều ra rồi mới phát hiện sau khi cô gái trẻ này dẫn hai người đi xuống tầng còn quay đầu liếc mắt nhìn về phía bên này, sau đó mỗi tay túm lấy một người, chỉ trong nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ!

Không sai, là biến mất thật sự!

Đội vệ sĩ đã đặc biệt tìm người tới phân tích lại đoạn camera này, sau đó xác nhận người thật sự đã biến mất dạng chỉ trong chớp mắt.

Hơn nữa, trước khi biến mất, cô gái kia còn quay đầu nhìn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười châm biếm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận