Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 179: Cháu Trai Của Trịnh Đại Sư

.



Chương 179: Cháu Trai Của Trịnh Đại Sư

Chương 179: Cháu Trai Của Trịnh Đại Sư

Trong mắt ông ta lóe lên vẻ nghi ngờ nhưng không nói gì cả, mà vô cùng lịch sự chu đáo, từ thái độ cũng không thể bới móc ra được khuyết điểm gì.

Vệ Miên gật đầu với ông ta.

Hôm qua Châu Kiến Dân và gọi điện nói với Tiêu Chí Minh từ trước, hai người bọn họ đã quen biết mười mấy năm rồi, lão Châu vẫn luôn là một người đáng tin, huống chi, với thân phận của ông ta cũng không đến mức lôi chuyện như vậy ra nói đùa.

Vì thế, bây giờ Tiêu Chí Minh nhìn thấy gương mặt non choẹt đó của Vệ Miên cũng chỉ có thể suy đoán đủ kiểu trong lòng, dọc theo đường đi còn có thể nói chuyện vài câu.

Tiêu Chí Minh cũng là một người có chút hiểu biết về phương diện này, hôm nay định mời Vệ Miên tới xem phong thủy cho nên ông ta đã cho các nhân viên trong công ty được nghỉ làm sớm, dù sao cũng không có đơn đặt hàng gì, nhân viên có nghỉ hay không thì cũng vẫn lỗ lòi của thôi.

Nói cách khác là hôm nay trong toàn bộ công ty ngoại trừ ông ta ra thì cũng chỉ có trợ lý của ông ta.

"Đại sư, đây chính là tòa nhà văn phòng của công ty chúng tôi, bây giờ tôi dẫn cô lên trên nhé?"

Mấy người vừa xuống xe là Tiêu Chí Minh đã chỉ vào tòa nhà văn phòng ở bên cạnh kia rồi bảo.

Vệ Miên giơ tay ngăn cản ông ta: "Đừng vội lên bây giờ, tôi muốn đi xem khu vực xung quanh công ty của ông trước."

Tiêu Chí Minh nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng dẫn cô đi xung quanh xem tình hình.

Công ty của Tiêu Chí Minh mở ngay trong tòa nhà văn phòng, chiếm nguyên một tầng.

Hai người cùng nhau dạo một vòng chung quanh, có điều, Vệ Miên tạm thời không phát hiện ra điểm gì khác thường cả.

Nếu xung quanh tòa nhà có chỗ mang phong thủy không tốt thì thường người bị ảnh hưởng sẽ không chỉ có một mình công ty của Tiêu Chí Minh, dù sao thì bên trong tòa nhà cũng có nhiều công ty như thế cơ mà.

Hoặc là có người đã bày cục phong thủy cố tình hãm hại công ty của ông ta.

Nhưng Vệ Miên không phát hiện ra được vấn đề gì ở gần đây cả.

Ba người vừa mới về đến bên cạnh xe đã có một chiếc xe việt dã màu đỏ đột nhiên dừng lại.

Cửa xe mở ra, một nam sinh thoạt nhìn chỉ mới hơn hai mươi nhảy từ trên xe xuống.

Nam sinh mặc một bộ đồ thể thao màu đỏ, trông rất xán lạn và đẹp trai, vừa nhìn thấy Tiêu Chí Minh là nhe răng cười, nói: "Cha, không phải cha nói muốn tìm đại sư hay sao? Con đã gọi người bạn mới quen của con tới rồi đây, cậu ta là một thầy phong thủy!"

Vừa dứt lời là lại có một nam thanh niên mặc đồ thể thao cùng kiểu màu xanh lục, bước từ ghế phụ lái xuống, hai người thoạt nhìn bằng tuổi nhau.

Cách ăn mặc đều là đồ nam thời thượng.

Tiêu Chí Minh nhìn đứa con trai rồi lại nhìn "đại sư" mà cậu ta nói, cứ cảm thấy người này trông còn không đáng tin bằng Vệ Miên, ông ta mới không nhịn được mà quở trách: "Vớ vẩn!"

Tiêu Nhất Bân bị cha mình dạy dỗ đã quen rồi nên không hề để tâm đến mấy lời này cho lắm, cậu ta còn vỗ ngực với vẻ vô cùng tự tin: "Thật đó cha, người bạn mới quen này của con vô cùng lợi hại, cha biết Trịnh đại sư không? Trịnh Hạo chính là cháu trai của Trịnh đại sư đó!"

Chàng trai trẻ mặc đồ thể thao màu xanh lục cũng nhoẻn miệng cười: "Chào chú Tiêu, cháu là Trịnh Hạo!"

Trịnh đại sư? Trịnh Hạo?

Đương nhiên là Tiêu Chí Minh từng nghe nói về người này rồi, có thể nói là ở trong giới phong thủy tại thành phố Thanh Bình, không có người nào không biết danh tiếng lừng lẫy của Trịnh đại sư.

Trịnh đại sư đã sáu mươi tuổi rồi, vì cái nghề thầy phong thủy này đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ cho nên sức khỏe của Trịnh đại sư không được tốt cho lắm, hai năm gần đây lại càng già cỗi đến đáng sợ, rất ít khi ra ngoài xem phong thủy cho người khác.

Hiện tại, người hoạt động trước mặt người ngoài nhiều nhất ở nhà họ Trịnh chính là con trai của Trịnh đại sư – Trịnh Khai Nguyên, chỉ là người này cực kỳ khó mời, Tiêu Chí Minh cũng không có quan hệ gì có thể bắt chuyện với đối phương.

Lúc này vừa nghe nói chàng trai trẻ mặc đồ thể thao màu xanh lục trước mặt này chính là cháu trai của Trịnh đại sư, Tiêu Chí Minh bèn không nhịn được mà liếc mắt quan sát gương mặt của Trịnh Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận