Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 439: Trong Cơn Khủng Hoảng Vô Tận

.



Chương 439: Trong Cơn Khủng Hoảng Vô Tận

Chương 439: Trong Cơn Khủng Hoảng Vô Tận

Vậy mà ông lại chính là cha đẻ của Tiêu Tiêu, Tiêu Anh Hùng!

Vì vậy mà ông không tiếc bị mặt trời thiêu đốt, thậm chí là phải đối diện với nguy cơ hồn phách tan biến.

Vừa vặn chuyện mà Vệ Miên đang chuẩn bị cần có một quỷ hồn giúp đỡ, nếu người này đã là cha của Tiêu Tiêu vậy càng thêm làm ít công to rồi.

Vệ Miên ra tay đã có thể ngưng tụ hồn phách sắp tan biến của ông một cách rất nhẹ nhàng.

Tiêu Anh Hùng cúi đầu nhìn cơ thể của mình, ông thử nắm nhẹ bàn tay một cái, có thể cảm giác được hồn thể mạnh mẽ mà đã mấy năm rồi chưa cảm giác được.

Trong lòng ông không khỏi khâm phục thủ đoạn của Vệ Miên.

Tiêu Anh Hùng đã phiêu bạt nhiều năm như thế rồi cũng được tính là từng gặp không ít đại sư, chỉ là có rất nhiều người đến phát hiện ra ông còn khó khăn thì thôi, càng đừng nói là giúp ông.

Lấy đâu ra nhiều người có thể giúp đỡ một quỷ hồn mà không cần báo đáp như vậy chứ?

Tiêu Anh Hùng cúi người một cách cung kính trước Vệ Miên: "Đại sư có bất cứ yêu cầu gì thì cứ việc dặn dò."

Ông cũng biết loại đại sư có bản lĩnh này tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra tay cứu người, huống chi là với một quỷ hồn không có bất cứ một tác dụng gì như ông.

Cho dù đối phương muốn lợi dụng ông nhưng có thể cho ông được liếc mắt nhìn con gái thêm một cái thì ông cũng cam tâm tình nguyện để bị lợi dụng.

"Chú Tiêu, thiết nghĩ chú cũng biết rõ thân phận của tôi rồi, tôi là bạn học tập lái với con gái chú Tiêu Tiêu và vẫn còn một thân phận khác là thầy phong thủy."

"Tôi am hiểu xem tướng mặt, xem quẻ, trừ tà."

Vệ Miên suy nghĩ về thân phận của đối phương rồi cuối cùng vẫn nuốt chữ "bắt quỷ" đã đến bên miệng xuống.

Sau đó, cô kể lại chuyện mình đã nhìn ra được Tiêu Tiêu sắp có một kiếp nạn lớn thông qua tướng mặt của cô ta cho Tiêu Anh Hùng nghe.

"Thông qua suy đoán của tôi thì kiếp nạn này ứng nghiệm lên người cha dượng của cô ấy, tên Trương Hiểm Phong kia."

Tiêu Anh Hùng vừa nghe thấy vậy, vốn dĩ gương mặt còn đang mang theo nụ cười lập tức nặng nề hẳn đi.

Kiếp nạn của con gái sẽ ứng nghiệm lên người Trương Hiểm Phong.

Thứ lỗi cho Tiêu Anh Hùng đã xem nhiều tin tức thời sự xã hội, phản ứng đầu tiên của ông là nghĩ đến một vài chuyện trái với luân lý kỷ cương kia, cơn giận của ông lập tức bùng lên, chỉ muốn lập tức xé xác đối phương thành trăm mảnh.

Vệ Miên nhìn ra được vẻ khác thường của ông bèn nhanh chóng ngưng tụ một sợi linh khí rồi đánh tới, khống chế âm khí đang thấp thoáng xao động trên người ông ta.

"Tôi đã có đối sách rồi nhưng trong chuyện này cần có sự giúp đỡ của chú Tiêu nữa, không biết liệu chú có thời gian không?"

Vệ Miên vừa dứt lời là Tiêu Anh Hùng đã vội vàng nói: "Có! Tôi có!"

Nói đùa, ông đã thành quỷ cả rồi, ngày nào cũng có nhiều thời gian nhất, huống chi còn là con gái bảo bối của mình, cho dù không có thời gian thì vẫn phải ép cho có.

Hai người đi đến hợp tác, trong chuyện lần này, ông phải hoàn toàn nghe theo sự chỉ huy của Vệ Miên, nhất định không thể tự ý ra quyết định.

Mà điều mấu chốt nhất là không thể để Trương Hiểm Phong chết trong tay ông.

Sau khi Vệ Miên nói lại suy nghĩ của mình và dặn dò Tiêu Anh Hùng rõ ràng, cuối cùng trong lòng người làm cha này mới dễ chịu hơn được một chút.

Trước mắt, Tiêu Anh Hùng đã tiếp nhận cơ thể của Trương Hiểm Phong, ông cảm nhận thật cẩn thận xem cảm giác có thể chạm được vào đồ đạc là gì.

Vệ Miên ném một lá bùa về phía Trương Hiểm Phong, lá bùa đó vừa mới tiếp xúc với cơ thể của ông ta đã đột ngột biến mất dạng.

Tiêu Anh Hùng cảm giác thử nhưng cũng không có cảm giác đặc biệt gì hết, xem ra, cái thứ này vô hại đối với ông.

Mà lúc này, Trương Hiểm Phong cũng đang ở trong cơ thể lại đột nhiên phát hiện ra hình như mình đang bị giam cầm trong một nơi tối tăm và yên tĩnh, xung quanh không có bất cứ một món đồ nào cả, cũng không có bất kỳ âm thanh gì hết.

Ông ta muốn nói chuyện nhưng lại phát hiện ra quanh đây trống trải và tối như hũ nút, hoàn toàn không thể phân biệt được rõ đây là chỗ nào.

Trương Hiểm Phong sắp sụp đổ mất, tình hình ban nãy ông ta còn có thể dùng cơ thể của mình để nhìn xem bên ngoài đang xảy ra chuyện gì nhưng bây giờ ông ta lại giống như một con thú bị phong bế năm giác quan, không thể làm được gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận