Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 63: Bỏ Đi

.



Chương 63: Bỏ Đi

Chương 63: Bỏ Đi

Hơn nữa, điều kiện của hai vợ chồng cũng không kém, bây giờ cũng đã có nguồn thu nhập rất ổn định rồi, đợi đến sau này nghỉ hưu còn có tiền lương hưu không thấp nữa.

Đến sáu mươi tuổi là cha Tần nghỉ hưu, đợi khi ông ta nghỉ hưu rồi thì khi ấy, đứa bé này mới được mười ba tuổi.

Sau này ông ta còn tiền lương hưu, đối với việc nuôi con mà nói thật sự không thành vấn đề.

Cha Tần và mẹ Tần rất chú trọng vào việc dưỡng sinh, trên người cũng không có bệnh lớn gì cả, bọn họ tự cảm thấy mình sống đến bảy mươi tuổi chắc hẳn không có vấn đề gì, hoàn toàn có thể nuôi đứa bé trưởng thành mà không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Vì thế, hai người đều quyết định một cách sảng khoái như vậy, vì sợ con trai phản đối nên họ cũng không nói cho anh ta biết.

Cho nên, đợi đến khi Tần Đại Lượng dẫn Đinh Tam Thu vừa mới kiểm tra phát hiện đã có bầu về nhà tìm mẹ giúp mình chăm sóc, mới trông thấy mẹ mình với cái bụng đã mang thai được năm tháng, lộ rõ mồn một.

Tần Đại Lượng từ nhỏ đã là con một, trong tiềm thức của anh ta, anh ta chưa bao giờ từng cảm thấy trong nhà sẽ có thêm một người khác.

Cho dù người này có là em trai cùng cha cùng mẹ với anh ta thì đối với anh ta mà nói cũng chỉ là một người xa lạ.

Tần Đại Lượng khó chịu trong lòng, cuối cùng thì anh ta cũng có thể hiểu được sự cô độc của cha mẹ mình, vì thế mới không nói gì hết.

Nhưng anh ta không nói, không có nghĩa là Đinh Tam Thu sẽ không nói gì hết.

Khoảng thời gian đó trên mạng vừa vặn có một tin tức na ná giống như vậy bùng phát, nói mẹ chồng muốn đẻ bé thứ ba, đẻ ra rồi lại giao cho con trai nuôi nhưng con dâu không đồng ý.

Nhưng cha mẹ chồng cố chấp đòi sinh, vì thế mà mối quan hệ giữa mẹ chồng và con dâu lập tức giảm xuống điểm đóng băng, thậm chí sau khi ầm ĩ làm căng một khoảng thời gian, cô con dâu bỏ đứa bé đã được bảy, tám tháng để chọn ly hôn.

Đinh Tam Thu đọc được tin tức như thế, lại trải qua câu chuyện hiện tại nên rất khó tránh khỏi không nghĩ nhiều.

Một mặt cảm thấy mẹ chồng đẻ đứa thứ hai khó mà đảm bảo sẽ không giao cho bọn họ nuôi, mà cô ta kiên quyết sẽ không đồng ý nuôi con hộ người khác, cho dù người này có là cậu em chồng của mình đi chăng nữa.

Huống chi, bản thân cô ta cũng đang mang thai, về quê nhà của Tần Đại Lượng chỉ vì muốn đón mẹ chồng đến đại học Thanh Bình chăm sóc mình mà thôi.

Bây giờ mẹ chồng cũng mang thai nốt, đến khi ấy nếu qua bên đó, rốt cuộc là ai chăm sóc ai đây.

Còn cả một điểm mấu chốt nữa, nhà họ Tần cũng không nghèo, mấy năm nay cũng được tính là gom góp được không ít của cải.

Đinh Tam Thu vẫn luôn cho rằng mấy thứ này là của nhà mình cho nên chưa bao giờ chủ động mở miệng đòi mẹ chồng hết.

Nhưng nếu bọn họ định sinh đứa thứ hai thì lại khác, đều nói, già rồi con trai chính là bảo bối trong tim, đến khi ấy sẽ khó tránh khỏi không muốn cho chú hai nhiều tài sản hơn.

Vậy người làm anh lớn như bọn họ có làm thế nào cũng không được hợp lý.

Nghĩ tới nghĩ lui, Đinh Tam Thu cảm thấy vẫn nên kêu mẹ chồng đừng đẻ nữa thì tốt hơn.

Hơn nữa, nếu bà ta thích trẻ con thì mình cũng đã mang thai rồi, đợi sau này đẻ con ra cũng chính là cháu trai trưởng của nhà họ Tần, càng nên được yêu thích mới đúng.

Mẹ Tần lại có nói thế nào cũng không chịu đồng ý, bà ta biết rõ nỗi băn khoăn của con trai và con dâu cho nên cũng thẳng thắn nói chuyện với hai người bọn họ.

Bà ta đảm bảo hai vợ chồng già bọn họ có thể tự mình nuôi đứa con này, phần lớn của cải trong nhà cũng sẽ để lại cho thằng cả, nhưng Đinh Tam Thu vẫn không chịu đồng ý.

Cô ta buông lời đe dọa ngay tại trận, nếu mẹ Tần không phá thai thì cô ta sẽ đăng hết mấy chuyện này của nhà họ Tần lên mạng để mọi người đứng ra phân xử công bằng.

Còn nói sẽ ly hôn với Tần Đại Lượng.

Mới đầu mẹ Tần vẫn còn kiên trì như cũ nhưng Tần Đại Lượng tới tìm, sau khi khóc lóc ỉ ôi một phen trước mặt mẹ mình, cuối cùng bà cụ cũng dao động.

Đinh Tam Thu sợ bà ta hối hận nên đích thân đưa người đến bệnh viện, hẹn trước người làm phẫu thuật phá thai.

Đứa bé đã sắp được sáu tháng đã rời bỏ thế gian như vậy đấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận