Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 59: Theo Hướng Tây Nam

.



Chương 59: Theo Hướng Tây Nam

Chương 59: Theo Hướng Tây Nam

Mắt thì lúng liếng, ánh mắt lập lòe.

Người đàn ông có đôi mắt này thuộc dạng đa tình, quen thói lăng nhăng trăng hoa, không cưỡng lại được sự cám dỗ của nữ giới.

Cộng thêm miệng anh ta nhỏ hơn nữa khóe miệng còn lệch.

Đàn ông miệng nhỏ giỏi ăn nói, miệng lưỡi trơn tru, không đáng tin nhất.

Không có chí tiến thủ mà chỉ muốn nằm không ăn sẵn, gặp được nữ giới có tiền là hỏi han ân cần, chu đáo.

Giữa chừng cũng đã gặp qua vài nữ giới giàu có nhưng thời gian đều không lâu dài, tiền tài kiếm được cũng không nhiều.

Hơn nữa, xương quai hàm của anh ta quá bành ra, nhìn từ góc nghiêng thì xương quai hàm nhô qua khỏi tai như sừng nhọn, trở thành nhĩ hậu kiến tai.

Từ đó có thể thấy người này chính là hạng trời sinh vô tình vô nghĩa, thấy tiền là sáng mắt.

Vệ Miên lần lượt gửi phân tích dưới dạng ghi âm cho Hồ Tiểu Phân.

Cuối cùng mới dùng văn tự gửi một câu.

[Tìm theo hướng Tây Nam, thành phố có nhiều nước, bây giờ nơi mà anh ta đang sống cách lò hỏa táng không xa. ]

Gửi xong mấy tin nhắn này, cô mới nhấn nhận tiền, năm nghìn tệ chui vào tài khoản.

Cộng thêm hai vạn tệ mà Hàn Hân Tuệ cho nữa, Vệ Miên quyên góp một nửa đi. ...

Thời gian tiến vào tháng mười một, thời tiết càng ngày càng lạnh, Vệ Miên không có quần áo dày vì thế cô lại hẹn mấy bạn cùng phòng đi dạo phố tiếp.

Lúc mấy người tiến vào cửa hàng quần áo thử đồ, Vệ Miên trông thấy phía đối diện con đường, cách không xa có một hàng trà sữa, mồm miệng lập tức nhạt thếch, không còn vị gì.

Cô nói với Hồ Diễm Diễm một tiếng rồi vui vẻ tung tăng chạy qua đó mua, vừa đi ra ngoài chưa được bao xa lại đột nhiên phát hiện có người sượt qua sau lưng mình, khoảng cách cực sát.

Mới đầu, cô còn chưa phản ứng lại được, vì lúc này cô vừa vặn đi cùng một dám người qua vạch kẻ đường dành cho người đi bộ.

Có chút tiếp xúc cũng là chuyện rất bình thường.

Nhưng người kia thì lại khác, hình như đối phương dùng nửa bên người của mình hoặc là toàn bộ cánh tay sượt sát qua người cô.

Vệ Miên hơi nhíu mày, cô quay đầu liếc mắt nhìn nhưng không tiện đứng ngay giữa đường, vì thế sau khi đi qua đường, cô đứng lại ven đường, quay người nhìn ra đằng sau.

Đó là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, mặc một bộ tây trang màu xám, xách một chiếc cặp công văn.

Vẻ ngoài của ông ta trông giống đại đa số người đi làm thuê ở thành phố này, có khả năng thoạt nhìn trông còn giống người tốt hơn cả bọn họ.

Nhưng Vệ Miên nhìn ông ta chằm chằm một lúc, người này cứ đi qua đi lại khắp xung quanh, dùng nửa bên người cửa mình đẻ cọ xát nhẹ vào các cô gái trẻ.

Đợi người không còn đông đến vậy nữa, ông ta cũng dừng lại, đứng ở một bên.

Có vẻ như đang tìm kiếm một mục tiêu khác.

Vệ Miên thấy ông ta nhiều lần chen chúc trong đám đông đi qua vạch kẻ đường. Mà mỗi lần người đi băng qua đường đều khác nhau, cho dù cảm thấy hành động của ông ta kỳ quặc nhưng cũng vì vội muốn băng qua đường trước khi đèn xanh kết thúc mà bỏ qua.

Người phát hiện ra không đúng lại cũng vì xung quanh có quá đông người nên chọn ngậm bồ hòn làm ngọt.

Lần nào sau khi người đàn ông sượt qua nửa người trên của các cô gái, khóe miệng đều không nhịn được mà nhếch lên.

Loại khoái cảm bí mật ẩn giấu dưới lớp mặt nạ của người thành thật này khiến ông ta cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Vệ Miên híp mắt, hừ nhẹ một tiếng, ngón tay hơi nhúc nhích.

Rất nhanh, một sợi âm sát khí đã bị cô ngưng tụ trên đầu ngón tay.

Cô búng nhẹ tay một cái, sợi khí đó bị bắn thẳng vào trong cơ thể của người đàn ông kia.

Điều này khiến cho khi ông ta đang cọ vào người một cô gái trẻ có dáng người duyên dáng đột nhiên mất khống chế, đổ người sang bên cạnh.

"Oạch" một tiếng, ông ta ngã ngay trên đường lớn người tới người lui.

Người đàn ông vô cùng cạn lời, ông ta muốn nhanh chóng đứng dậy nhưng không biết có phải vì ngã quá mạnh hay không mà thử hai lần vẫn không sao dậy được.

Người nhìn về phía này càng ngày càng nhiều, gương mặt của người đàn ông đỏ bừng lên, chỉ hận không thể chui ngay xuống một cái khe rãnh nào đấy.

Lúc này, cô gái vừa rồi suýt chút nữa bị va trúng kia mới lên tiếng: "Chú, chú không sao chứ?"

Người đàn ông cười gượng vài tiếng: "Không... không sao."

Một chàng trai khác đi vào bước về phía ông ta và hỏi với vẻ quan tâm: "Có cần tôi đỡ chú dậy không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận