Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 972: Ăn Thịt Nướng

.



Chương 972: Ăn Thịt Nướng

Chương 972: Ăn Thịt Nướng

Cho hai người họ đi cũng coi như là mở mang tầm mắt, trải sự đời, cô cũng đã nghe Lý Bá Uyên nói, thi thoảng cũng có một vài tiểu bối ở các thế gia phong thủy bên nội địa tới đây tham gia cuộc thi.

Trịnh Hạo vừa nghe nói Vệ Miên trở về vẫn sẽ tập trung dạy dỗ bọn họ mà đôi vai trước đó đã sụp xuống lại một lần nữa nhô lên đầy hưng phấn.

Anh ta muốn muốn nói đã đủ mệt lắm rồi, sao còn phải tăng cường nữa, nhưng nghĩ đến hiện giờ mình đã nghèo rớt mồng tơi rồi, ngay cả tiền ra ngoài ăn cơm còn không có thì thôi.

Trải qua lớp cường hóa của sư thúc, anh ta có thể nhanh chóng tiến bộ hẳn lên, còn có thể ra ngoài kiếm tiền!

Bây giờ đừng nói là đơn mấy vạn đồng, cho dù là đơn mấy nghìn đồng mà trước đây anh ta từng coi thường thì anh ta cũng sẽ giành nhận lấy, quả nhiên một văn tiền làm khó anh hùng hảo hán mà.

Cuối cùng anh ta cũng biết kiếm tiền khó đến cỡ nào rồi, nghĩ đến thiếu gia Trịnh anh ta đã sống hơn hai mươi năm, nhưng đây là lần đầu tiên biết mùi vị của cái nghèo là gì.

Trịnh Hạo vốn cho rằng cha mình chỉ nhất thời tức giận mà nói thế thôi, nhưng đợi khi anh ta ra ngoài ăn cơm định quẹt thẻ mới phát hiện ra tài khoản ngân hàng thật sự đã bị đóng băng.

Cả đời này anh ta chưa từng lúng túng như thế bao giờ, cũng may mà vẫn còn một chút ít tiền đã được chuyển sang thẻ khác từ trước đó.

Bằng không, anh ta thật sự mất mặt muốn chết luôn quá, vì thế, anh ta vội vàng lên tiếng đảm bảo: "Sư thúc, tôi nhất định sẽ cố gắng!"

Lương Hạo Nhiên không nói gì cả nhưng trong lòng lại đang nghĩ tuyệt đối không thể để sư phụ mất mặt được.

Hai người lái xe đến Bích Thủy Viên Lâm rồi giúp Vệ Miên xách hành lý xuống, sau đó lập tức về nhà cố gắng nỗ lực.

Vệ Miên trở về sắp xếp hành lý, cộng thêm tắm rửa cũng mất nửa tiếng đồng hồ, đợi đến khi cuối cùng ra ngoài ăn cơm thì bụng đã đói đến móp cả lại rồi.

Cô vừa mới lái xe ra khỏi gara thì nhận được điện thoại của Phùng Tĩnh.

"Miên Miên, có phải hôm nay cậu về rồi không?"

Giọng nói tràn đầy sức sống của Phùng Tĩnh truyền tới từ trong ống nghe, mang theo vẻ hoan hỉ rõ ràng.

Vệ Miên vừa lùi xe vừa "ừm" một tiếng.

"Vậy tốt quá, tớ mới có lương xong, tối nay tớ mời cậu đi ăn coi như là đón gió luôn, lát nữa tớ sẽ hỏi Hiểu Kỳ xem cậu ấy có thời gian không, có thì đi chung luôn. Hôm nay ăn gì ngon một tí nhỉ, ăn thịt nướng nhé, trước đó không phải cậu bảo thèm hay sao?"

Phùng Tĩnh vô cùng hào hứng, cô ấy đã dựa vào sự cố gắng của mình để kiếm được tiền, cảm giác bản thân vô cùng lợi hại.

Không cần biết tiền lương thực tập có đủ cho cô ấy sinh hoạt hay không, tóm lại là tận hưởng lạc thú trước mắt đã.

"Được, cậu đặt chỗ đi, bây giờ tớ có thể qua đó luôn."

Vệ Miên khẽ cười, vừa vặn cô cũng định đi ăn cơm, nếu đi ăn chung thì còn có thể chia quà mà mình đã mang từ Hồng Kông về cho hai người bọn họ luôn, bớt cho qua vài ngày nữa mới có thời gian rảnh, lại phải đi tìm bọn họ.

"Được, bây giờ tớ gọi điện luôn, lát nữa sẽ gửi địa chỉ cho cậu nhé."

Cúp máy xong, Vệ Miên lại quay vào nhà một chuyến.

Cô chuẩn bị một bộ kem dưỡng da cho Phùng Tĩnh, trước đó có nghe cô ấy bảo hữu dụng, chỉ là lần nào mua cũng phải góp tiền.

Vệ Miên vừa vặn nhìn thấy hãng này ở Hồng Kông nên dứt khoát mua luôn hai bộ.

Về phần quà cho Vương Hiểu Kỳ, cô nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng cũng chọn mấy món từ trong số sản phẩm dưỡng da mà mình mang về, lại thêm vài hai chai nước hoa.

Cô không thích nước hoa nhưng khó ngăn nổi các cô gái trẻ hiện này sẽ thích, cho nên lúc từ Hồng Kông trở về, cô có thuận tay mua vài chai.

Rất nhanh, Vệ Miên đã nhận được địa chi mà Phùng Tĩnh gửi tới, là một quán thịt nước mới mở, ba người hẹn nhau tập trung vào nửa tiếng nữa.

Cân nhắc đến chỗ ở của Vệ Miên cách bên này khá xa, bây giờ lại đang là giờ cao điểm buổi tối, có khả năng sẽ còn kẹt xe trên đường nên Phùng Tĩnh quyết định đi gọi món trước, đợi khi Vệ Miên đến có thể trực tiếp ăn luôn.

Nhưng có thể nào cô cũng không ngờ được, thịt chỗ mình vừa mới nướng chín được hai miếng thì người đã tới rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận