Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1078: Trao Đổi Năng Lượng

.



Chương 1078: Trao Đổi Năng Lượng

Chương 1078: Trao Đổi Năng Lượng

"Đây là của tôi!"

Cô giao vòng tay và bảng số qua.

Ông cụ để chòm râu dê liếc mắt nhìn Vệ Miên một cái sau đó mới nhận chiếc vòng tay, ông ta không nói gì cả mà đến chỗ người tiếp theo.

Chỉ để lại Vệ Miên đứng nguyên tại chỗ híp mắt nhìn, vừa rồi ông ta dùng ánh mắt gì thế kia? Sao trông có vẻ còn hơi oán trách nhỉ?

Ông cụ để chòm râu dê này tên là Ninh Lạc Thành, là trưởng lão của Thiên Tinh Phái tại Hồng Kông, lúc này nghĩ đến thực lực mà Vệ Miên đã thể hiện ra vào ban ngày, làm sao ông ta có thể không oán trách được chứ?

Ông ta thật sự muốn mỉa một câu, với thực lực của cô khỏi cần giao bài đi? Sợ người khác thua còn chưa triệt để hay gì?

Lúc ăn cơm, Trịnh Hạo với Lương Hạo Nhiên vội vàng sáp đến gần, hai người bọn họ không nói gì cả mà vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Vệ Miên.

Ánh mắt đó...

Không nói gì cả nhưng lại như đã nói hết, dù sao thì Vệ Miên cũng nhìn hiểu được.

Cô gắp một miếng trứng gà bỏ vào miệng với vẻ bất đắc dĩ: "Hai người các cậu, một người hai người có gì thì nói luôn đi, đừng có liếc ngang liếc dọc với tôi, có ăn không đây? Không ăn thì phắn qua một bên."

Lương Hạo Nhiên nghe thế bèn lặng lẽ cầm đũa lên, Trịnh Hạo thì vẫn da mặt dày hỏi: "Sư thúc... cô kể đi mà..."

Vệ Miên không thèm để ý đến anh ta mà nhìn về phía Lương Hạo Nhiên: "Hôm nay có phát hiện được gì không?"

Lương Hạo Nhiên nghĩ ngợi một lúc: "Trên ngọn núi kia không có huyệt lành nào quá đẹp cả, tôi chỉ chọn một huyệt cũng tạm được trong số đó để giao lên, khảo hạch chắc hẳn không thành vấn đề. Chỉ là tôi đã quan sát tình hình sinh trưởng của thảm thực vật trên ba ngọn núi, phát hiện ra có một hiện tượng kỳ quái."

Sau đó cậu ta nói lại những phát hiện trên núi ngày hôm nay lại một lần, cũng tương tự với những gì mà Vệ Miên đã nhìn thấy, cũng đều là quan sát từ tình hình sinh trưởng của cây cối mà đưa ra kết luận.

Hơn nữa, hai ngọn núi mà hôm nay Lương Hạo Nhiên đã đi qua có một sơn cốc trong số đó mà cây cối sinh trưởng ở đây không chỉ thiếu dinh dưỡng, mà thậm chí còn chết rất nhiều.

"Hơn nữa, trên mấy cái cây đã chết kia hình như còn dính không ít âm khí?"

Câu nói này của cậu ta mang theo ngữ khí nghi vấn, bởi vì cậu ta cũng không nổi trội ở phương diện này cho lắm, chỉ là thấp thoáng cảm giác được chút âm khí kia có hơi khác biệt mà thôi.

Lúc cây cối sắp chết héo, bản thân nó cũng sẽ sinh ra âm khí nhưng loại âm khí này thường đều cực kỳ nhạt, còn cây cối trong sơn cốc mà Lương Hạo Nhiên đã nhìn thấy hôm nay lại khiến anh ta cảm thấy khác với âm khí của cây khô chết tự nhiên, rõ ràng nó mang theo cả sát.

Giống như có một thứ gì đó mang theo rất nhiều âm khí đã xuất hiện ở khu vực gần đó, nó đã dùng một cách nào đấy khiến cho sinh khí trên người mấy cái cây kia lập tức bị hút cạn sạch, sau đó âm khí khó tránh khỏi sẽ dính lên người một vài cái cây.

Có chút giống với trao đổi năng lượng?

Sở dĩ nghĩ như vậy là vì Lương Hạo Nhiên đã quan sát rất kỹ càng mấy cái cây chết kia, chúng cũng không từ từ mất đi sinh khí cùng với thời gian thuận theo pháp tắc của tự nhiên.

Huống chi, cho dù là mùa thu lá cây rụng sạch, và dù rằng thân cây đã trở nên trơ trụi nhưng sinh khí của chúng chỉ yếu hơn vào mùa xuân và mùa hạ một chút thôi, chứ cũng không phải không có một tí nào cả.

Nhưng cậu ta đứng ở chỗ đó nhìn rất lâu, ngoài mặt trông có vẻ không có vấn đề gì lớn nhưng cậu ta vẫn cảm thấy kỳ quái.

Ngược lại là Vệ Miên, sau khi nghe được cảnh tượng mà cậu ta miêu tả lại không khỏi dừng đũa, cô hơi đăm chiêu: "Có chụp ảnh không?"

Lương Hạo Nhiên gật đầu rồi lấy bức ảnh trong điện thoại ra cho hai người xem.

Vệ Miên phóng to bức ảnh, ánh mắt liếc qua mấy cái cây khô vàng kia, đợi khi nhìn thấy một điểm nào đó lộ ra sau bụi cây, suy nghĩ mơ hồ trong lòng cô kia đã hoàn toàn được khẳng định.

Chỗ này chắc hẳn là nơi con hắc long kia nán lại sau khi lên bờ, hơn nữa, nhìn mức độ phong hóa của phân và nước tiểu bên cạnh, khi ấy chắc hẳn nó đã ở bên này một khoảng thời gian không ngắn.

"Chỗ này ở đâu, bây giờ cậu còn có thể tìm được nữa không?"

"Có thể!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận