Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1144: Gấu Trúc

.



Chương 1144: Gấu Trúc

Chương 1144: Gấu Trúc

Một chuyến đi này kéo dài hơn một năm, dấu chân của nhóm người Vệ Miên đã in một lượt trên dãy núi Tần Lĩnh và cũng nhìn thấy rất nhiều loài động vật hoang dã ở trong núi.

Còn có mấy long mạch hơi bị tổn thất, Vệ Miên đều sẽ ra tay giúp xử lý một phen, sau này trải qua vài năm nghỉ ngơi dưỡng sức, tất cả đều sẽ trở nên tốt hơn.

Thậm chí cô còn phát hiện ra một long mạch được đại sư phong thủy nào đó cố tình nuôi dưỡng ở đây, đã có hình thức ban đầu rồi, chỉ cần qua thêm mấy chục năm nghỉ ngơi dưỡng sức nữa là chỗ này chắc chắn sẽ sinh ra một long mạch mới.

Bọn họ còn đi đến Toàn Chân Phái và ở lại đây hai ngày để chỉnh trang một phen, sau đó tiếp tục tiến lên, mấy người đều có tu vi trên người, lên đến núi Thái Bạch mà cũng không có phản ứng khác thường nào cả.

Vệ Miên đứng trên đỉnh núi nhìn sương mù lượn lờ giữa các dãy núi, toàn bộ đỉnh núi như ẩn như hiện.

Cảm giác được sức sống tràn trề dâng lên từ khắp bốn phương tám hướng, cô chậm rãi nhìn vào vô định, lặng lẽ hòa mình vào trong dãy núi này.

Không biết tại làm sao mà cô cứ cảm thấy cảnh vật trước mặt chợt mở rộng ra, có một thứ gì đó đập thẳng vào tim mình một cái.

Toàn bộ mọi thứ trong núi đều có thể hiện ra rất rõ ràng trong mắt cô.

Trong rừng trúc xa xăm có hai con gấu trúc đang giành nhau một cây măng, không ai chịu thua ai, rõ ràng bên cạnh vẫn còn những cây măng khác nhưng cứ cố tình phải giành chung một cây.

Gấu trúc mẹ ở bên cạnh nhìn thấy cũng không quan tâm, lúc này trong tay nó đang cầm một cầm một cây trúc mảnh và gặm, thậm chí có khả năng còn cảm thấy hai đứa con này quá phiền phức, ăn rồi lại ăn, vậy mà nó còn quay người đi luôn.

Tầm nhìn của Vệ Miên lại liếc sang bên cạnh, trong sơn cốc cách đó không xa, một con hươu sao đang uống nước bên bờ suối nhỏ, sau khi uống được hai ngụm, nó ngẩng đầu nhìn xung quanh, xác định không có nguy hiểm mới lại cúi đầu uống tiếp.

Mắt nai to tròn nhìn chằm chằm vào quanh đó với vẻ cảnh giác, chỉ cần có một chút động tĩnh là nó sẽ vội vàng vắt chân lên chạy mất.

Tiếp tục nhìn sang bên, Vệ Miên còn trông thấy cọp vằn, xem chừng là cọp mẹ, lúc này đang dẫn đứa con nhà mình học cách săn mồi.

Hổ con nằm rạp dưới đất bất động, cái đầu xù lông đó trông thật kháu khỉnh bụ bẫm, thoạt nhìn vô cùng mềm mại, sờ rất thích.

Qua một lúc, đột nhiên trong bụi cỏ có động tĩnh, hổ con gào một tiếng bổ nhào tới, hóa ra bên đó có một con thỏ rừng màu xám nhảy ra.

Trải qua một phen vật lộn, cuối cùng con thỏ rừng vẫn trốn thoát dưới vuốt hổ, nhưng không ngờ vừa mới chạy chưa được bao xa đã bị hổ mẹ đang đợi ở một bên cắn chết.

Hổ con vốn còn đang rầu rĩ thấy vậy bèn vội vàng chạy như bay đến trước mặt mẹ mình, nó nhảy lên nhảy lên, trông có vẻ vô cùng hào hứng.

Vệ Miên mỉm cười rồi lại ngưng thần, nhìn sang một bên khác.

Bên dưới một tảng đá hình bầu dục, lúc này ngọn cỏ nhỏ kiên cường phá đất chui ra, cảm giác được áp lực truyền tới từ trên người mình, nó cũng không giận dữ mà khiến cơ thể cố gắng thích ứng với sự tồn tại của tảng đá đó.

Những cành và lá cong ra từ phía bên kia, khoảnh khắc chúng nhìn thấy mặt trời, những chiếc lá cỏ đung đưa và sau đó càng cố gắng sinh trưởng hơn.

Cách xa như thế, Vệ Miên dường như có thể nghe được âm thanh sinh trưởng của ngọn cỏ, âm thanh đó tràn đầy sức sống, khiến cho bất cứ một người nào nghe được cũng đều sẽ xúc động. ...

Vệ Miên khoanh chân ngồi trên đỉnh núi và từ từ nhắm mắt lại, Lương Hạo Nhiên ở cách đó không xa thấp thoáng cảm giác được lúc này sư phụ đang tiến vào một loại trạng thái rất vi diệu.

Cô dường như đã hoàn toàn dung hợp làm một với dãy núi này rồi, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, không thể phân biệt được nữa.

Lương Hạo Nhiên không nói rõ được cảm giác này là gì, nhưng cứ cảm thấy chắc hẳn là một thứ rất tốt cho nên cũng không quấy rầy cô, mà chỉ lặng lẽ nhìn sương mù trên đỉnh núi xa xăm, thả lỏng tâm hồn.

Đợi lúc cậu ta tỉnh táo trở lại và một lần nữa nhìn về phía sư phụ, đột nhiên lại phát hiện ra không đúng.

Lúc này, làn da của sư phụ đang được tịnh hóa với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, da của cô vốn đã đẹp rồi, trắng sáng như ngọc, không thấy một tí khuyết điểm nào cả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận