Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 247: Có Thai

.



Chương 247: Có Thai

Chương 247: Có Thai

Vệ Miên nhíu mày, nghĩ đến chuyện mà mình nghe được từ chỗ Phùng Tĩnh rằng người này lại đi khắp nơi hỏi thăm tin tức có liên quan đến cô, trong lòng cô thấy phản cảm, thậm chí còn chẳng buồn gọi một tiếng học tiếng mà chỉ lạnh lùng đáp: "Có chuyện gì sao?"

Hiển nhiên Lưu Tuấn Thần cũng nghe ra được sự lạnh nhạt của Vệ Miên, điều này khiến anh ta hơi khó chịu nhưng vẫn nặn ra một nụ cười: "Khi nào thì học muội đi, có cần anh lấy hành lý hộ em không?"

Đại học Thanh Bình đã thi xong, các sinh viên có thể về nhà, về phần thành tích sau này, người hướng dẫn sẽ công bố trong nhóm, dù sao thì có thi tốt hay không cũng không cản trở kỳ nghỉ của bọn họ.

"Không cần."

Lưu Tuấn Thần thấy Vệ Miên từ chối còn tưởng là cô ngại, anh ta nói tiếp: "Năm nay anh cần phải ở lại trường thêm vài hôm, nếu em có gì cần anh lấy giúp thì đừng khách sáo..."

Lúc này, Trần Viên cũng đã đi theo tới đây, trông thấy Vệ Miên, trên gương mặt cô ta thoáng hiện qua vẻ khó xử nhưng vẫn kiên định đi đến bên cạnh Lưu Tuấn Thần, móc tay mình vào cánh tay của người kia.

Lưu Tuấn Thần lại vội vàng hất ra giống như thể đã đụng phải ôn dịch gì đó vậy, vẻ mặt của anh ta lúng túng, thử giải thích với Vệ Miên: "Không phải như em nghĩ đâu, anh với cô ta không có quan hệ gì cả, học muội, em nghe anh nói..."

"Không cần nói." Vệ Miên trực tiếp mở miệng ngắt lời, cô cảm thấy có lẽ hai người này bị bệnh nặng gì đó rồi, bọn họ có quan hệ hay không thì có liên quan gì đến mình sao?

Chạy ra đây giải thích với cô đúng là rất nực cười.

Không đợi Lưu Tuấn Thần tiếp tục nói gì đó, tầm nhìn của Vệ Miên đã đảo một vòng qua gương mặt của hai người, sau đó khóe môi nhếch lên cười, đột nhiên nói: "Bạn học này, tôi thấy cung tử nữ của cô đỏ hồng, có thể thấy là đã con, đúng lý ra tôi nên chúc mừng cô đã có quý tử nhưng mà không biết liệu đứa con này có cơ hội được chào đời hay không, có điều, suy cho cùng thì đứa bé vẫn là một sinh mệnh, vẫn phải khuyên cô một câu."

Sau đó tầm nhìn của cô chuyển về phía Trần Viên, ánh mắt rõ ràng là đang "chúc mừng."

Lưu Tuấn Thần vốn còn định nhân cơ hội này bày tỏ tâm ý của mình chợt sững sờ, sắc mặt anh ta lập tức như mở phường nhuộm, lúc xanh lúc trắng, cuối cùng dừng lại ở đỏ.

Mà sau khi Trần Viên phản ứng lại được ý của Vệ Miên lại vô cùng sung sướng.

Vệ Miên liếc mắt nhìn hai người bọn họ rồi quay người rời đi, lần này, cuối cùng cũng không còn ai đuổi theo nữa.

Không thể không nói hai người này đúng là nghiệt duyên, xét từ tướng mặt thì cả đời này Lưu Tuấn Thần sẽ có ba đứa con, hai trai và một gái, hơn nữa đào hoa còn không ít, mỗi một đoạn tình đều sẽ kéo dài một khoảng thời gian.

Mà tướng mặt của Trần Viên lại nói cho Vệ Miên biết cả đời này của cô ta chỉ có đúng một đứa con.

Có điều, mấy chuyện này cũng không liên quan gì đến cô, cô cũng có phiền não của riêng mình.

Vì Hàn Tư Dao mà gần đây tên tuổi và ảnh chụp của cô đã bị dán lên thanh thông báo, còn nhận được danh hiệu thấy việc nghĩa hăng hái làm, thông minh bắt gọn tội phạm giết người hàng loạt.

Về phần tên tội phạm giết người kia có phải nằm viện rất lâu hay không thì trên thông báo không viết.

Vốn đã có không ít người biết Vệ Miên thông qua mấy câu nói trên diễn đàn trường của Trần Viên, lần này cô lại càng nổi tiếng hơn khiến cho thường xuyên có người ở khoa khác chạy tới khoa lịch sử học ké, cốt chỉ để xem người thật trông như thế nào, có phải kingkong barbie như mình tưởng tượng không.

Sau khi nhìn thấy người thật, oa, tay chân mảnh khảnh, còn ưa nhìn hơn trên ảnh nhiều!

Vì được gán mác dám làm việc nghĩa mà thậm chí còn có người suy đoán có phải cô biết võ công, nói cô trông giống một cao nhân thâm tàng bất lộ.

Vệ Miên bất đắc dĩ lắm, cũng may đã sắp được nghỉ học rồi, mọi người thảo luận một khoảng thời gian, đợi nhiệt độ qua đi là được.

Cô đi ăn bữa chia tay với Phùng Tĩnh, cô ấy sẽ bắt chuyến xe nửa đêm nay cùng mấy đồng hương về nhà.

Vệ Miên một mình đeo balo đi về nhà, hôm nay ăn nhiều nên lúc này vẫn còn hơi no căng, đi bộ coi như tiêu hóa vậy.

Khi một lần nữa đi ngang qua quán trà sữa Hương Phiêu Phiêu, cô nhìn thấy nó đã không còn bộ dáng vắng vẻ như hồi xưa nữa mà trở nên náo nhiệt hơn hẳn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận