Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 218: Mời Cô Uống Trà Sữa

.



Chương 218: Mời Cô Uống Trà Sữa

Chương 218: Mời Cô Uống Trà Sữa

Nữ quỷ đứng trên ban công hiếm khi có được một khắc tỉnh táo như vậy, Vệ Miên thấy trên gương mặt cô ấy hiện ra vẻ hoang mang và đau khổ.

Cô chậm rãi bước tới đứng bên cạnh cô ấy, nghiêng đầu hỏi: "Ngã xuống dưới có đau không?"

Nữ quỷ sững sờ, đã rất lâu rồi không có người nào nói chuyện với cô ấy. Cô ấy từ từ quay đầu nhìn về phía âm thanh phát ra, một đôi mắt màu xám trắng cứ lặng lẽ nhìn Vệ Miên như vậy, trong bóng đêm, trông nó vô cùng dọa người.

Nhưng Vệ Miên không hề để ý một chút nào cả, cô lại hút một hơi trà sữa: "Cô uống không? Tôi còn một cốc nữa này."

Nữ quỷ càng ngây người hơn giống như không nghe hiểu lời mà cô nói, hoặc là phản ứng chậm nữa nhịp, rất lâu sau, cô ấy mới phản ứng lại được: "Tôi... có được không?"

Cô ấy hỏi "có được không" mà không phải là không uống.

Vệ Miên gật đầu: "Đương nhiên là được rồi, tôi mời cô uống, cô nói sinh thần bát tự của mình cho tôi đi."

Nữ quỷ hơi chần chừ nhưng Vệ Miên khác với những người mà cô ấy từng gặp trước đây. Đối phương thoạt nhìn thật ấm áp đến vậy, rất giống một mặt trời nhỏ khiến người không nhịn được mà muốn mạo hiểm lại gần.

Vì thế, cô ấy chậm chạp nói sinh thần bát tự của mình ra.

Vệ Miên nghe xong chỉ gật đầu, cầm cốc trà sữa rồi nhanh chóng đọc chú ngữ, không lâu sau, trong tay nữ quỷ đột nhiên có thêm một cốc trà sữa.

Cô ấy cảm thấy mới mẻ về cảm giác có thể chạm được vào đồ vật này, cứ sờ lên sờ xuống rất lâu rồi mới chậm rãi đưa ống hút vào miệng.

Rất nhanh, trên gương mặt của nữ quỷ đã lổ a vẻ mặt hoài niệm.

"Ngon thật đấy." Cô ấy nhẹ nhàng bảo.

Vệ Miên nhân cơ hội này tính bát tự của nữ quỷ, lúc chết, cô gái này chỉ mới mười tám tuổi, đang là độ tuổi đẹp như hoa, hơn nữa, cô quan sát tướng mặt của nữ quỷ thấy cô gái này chưa từng có bất cứ một dấu hiệu đào hoa nào, chứ càng đừng nói là mang thai!

Đợi cô bấm ngón tay tính xong, sắc mặt lại hoàn toàn lạnh hẳn đi.

Nhân lúc nữ quỷ đang uống trà sữa, Vệ Miên lập tức mở thiên nhãn.

Đợi khi xem hết toàn bộ hình ảnh, cho dù cô có tự xưng là phẩm chất đức hạnh đều khá tốt cũng muốn chửi tục một câu, cùng là con gái với nhau mà lại có thể xấu xa đến mức độ ấy, đúng là không bằng súc sinh.

Nữ quỷ tên là Ngưu Tĩnh Di, mười tám năm qua đều sống rất quy củ, là một cô gái rất bình thường.

Đại khái thì điều duy nhất có thể nói là không bình thường chính là bắt đầu từ lúc Ngưu Tĩnh Di chào đời, bên nửa mặt trái đã có một vết bớt màu đỏ đậm.

Hồi nhỏ, cô ấy đã không ít lần vì vết bớt này mà bị "đối xử bằng con mắt khác", đợi đến khi trưởng thành, một vài người bạn đã biết thế nào là đẹp và xấu lại càng thường xuyên chỉ trỏ và đàm tiếu về Ngưu Tĩnh Di hơn, thậm chí còn đặt không ít biệt danh cho cô ấy.

Tính cách của Ngưu Tĩnh Di trở nên nhạy cảm và tự ti cũng là nhờ sự ban tặng của mấy bạn học này rất nhiều.

Lúc còn nhỏ, cô ấy vẫn luôn được nuôi ở nhà ông bà nội, đi học cũng là học ở trường tiểu học thôn quê, hiển nhiên trình độ giáo dục không thể so được với mấy nơi như thành phố Thanh Bình này.

Lúc lên cấp hai, Ngưu Tĩnh Di được cha mẹ đón lên thành phố, dựa theo tuyến được phân đến Tứ Trung của thành phố Thanh Bình, cũng tại đây bắt đầu mở ra cơn ác mộng lớn nhất trong cuộc đời của cô ấy.

Trước đây lúc ở thị trấn, tuy rằng mấy bạn học xấu xa kia cũng sẽ đàm tiếu về cô ấy, thậm chí còn bắt nạt cô ấy, nhưng cũng chỉ giới hạn ở việc thi thoảng giật tóc cô ấy một cái, hoặc là lén nói xấu sau lưng, dán giấy lên lưng...

Ngưu Tĩnh Di vốn cho rằng đến trường mới rồi có thể làm quen với một vài bạn học mới, hoặc là có thể gặp được những người bạn tốt bụng ở đây, có thể chấp nhận một người bạn có khuyết điểm như cô ấy.

Nhưng đến Tứ Trung Thanh Bình rồi, Ngưu Tĩnh Di mới biết hóa ra các học sinh ở thành phố đều ưu tú như vậy, hóa ra tiếng Anh của mọi người đều giỏi như thế, hóa ra cô ấy là người từ nông thôn tới, hóa ra người thành phố sẽ coi thường cô ấy.

Đợi đến một lần kiểm tra tháng kết thúc, Ngưu Tĩnh Di trở thành sự tồn tại xếp chót của lớp, trước đây cô ấy vốn đã không thể tính là học hành giỏi giang rồi nhưng cũng không rớt hạng đến mức này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận