Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1130: Quan Trọng

.



Chương 1130: Quan Trọng

Chương 1130: Quan Trọng

Nhưng bây giờ cô lại không nhịn được mà sinh ra lòng chán ghét đối với Cửu Cúc nhất phái, dãy núi Tần Lĩnh này là nơi ngưng tụ linh khí của thiên địa, thai nghén vô số loài động thực vật tràn đầy linh khí, nhưng lại vì lòng tham và ác ý của bọn họ mà sắp bị con người phá hủy hết.

Long mạch vừa bị hủy hoại và phong thủy của toàn bộ ngọn núi đều sẽ bị phá hỏng, vô số sinh linh trong núi đều sẽ bị ảnh hưởng.

Đây là nhà mà chúng dựa vào để sinh tồn, là vườn địa đàng của chúng, đến khi ấy đều không còn tồn tại nữa.

Người vì lòng ích kỷ mà muốn phá hỏng long mạch đều không nên được tha thứ!

Hai mắt Vệ Miên đỏ hoe, môi mấp máy nhưng lại không thốt ra một câu nào cả, chỉ ngấm ngầm hạ quyết tâm ở trong lòng.

Cô trả gấu trúc con về cho gấu trúc lớn, không quan tâm đến tiếng kêu của nó bất mãn bao nhiêu mà hai tay tách ra túm lấy Lương Hạo Nhiên và Trịnh Hạo, nhanh chóng một đường tiến lên theo lưng rồng.

Mấy người Tạ Thận theo đằng sau cứ cảm thấy đột nhiên Vệ Miên trở nên hơi khác, hình như cô đã nghĩ thông điều gì đó mà hình như cũng đã đưa ra một loại quyết định nào đấy.

Nhưng bây giờ cũng không phải lúc truy hỏi tận gốc rễ, vẫn nên tìm được mấy người kia mới là chuyện quan trọng hơn.

Lúc Vệ Miên đi đến vị trí bụng rồng cuối cùng cũng phát hiện ra điểm khác thường, khu vực trên đỉnh núi này đã từng bị người san phẳng, vậy mà bây giờ còn xuất hiện một mảnh đất trống hình tròn có diện tích khoảng hơn ba mươi mét vuông.

Nhìn vết bánh xe ở bên cạnh cũng không tính là sâu cho lắm, chắc chắn đã có người từng lên đây nhưng bây giờ cũng không biết đã đi đâu rồi.

Cô ném Trịnh Hạo với Lương Hạo Nhiên qua một bên, vứt lại một câu "ở đây đợi tôi" rồi nhanh chóng phóng đến vị trí đầu rồng.

Lúc này, trong đầu Vệ Miên đã phác họa ra bản đồ trận pháp của thất tinh đinh trận, kết hợp với hướng đi của long mạch nhỏ này, nếu là cô bày trận vậy lần lượt phải chôn đinh ở những vị trí nào...

Thất tinh đinh trận có tên gốc là mộng yểm chi thuật, có thể khóa khí của cát hung, hạ trấn long đinh tại hẻm núi, huyệt vị, trên đỉnh núi, khiến toàn bộ long mạch bị phế không nói, mà con cháu đời sau của người trong âm trạch chắc chắn sẽ gặp đại họa.

Trận pháp như vậy được bày bố trên long mạch, đối phương không chỉ muốn phế long mạch mà còn muốn mạng của hậu nhân những người được chôn tại đây.

Khu vực Tần Lĩnh này đã chôn ai, mục đích của đối phương khỏi cần nói cũng biết được rồi.

Rất nhanh, Vệ Miên đã nhìn thấy mấy vị trí mấu chốt đã hiện ra trông giống với khu vực hình tròn ban nãy đã nhìn thấy.

Điểm khác biệt ở đây là trung tâm của mấy khu vực hình tròn này đều bị đào bới, hơn nữa còn có đội thi công ở đây.

Cô nhanh chóng xuyên qua giữa những công nhân đang thi công này, chẳng qua chỉ trong chớp mắt mà trước lồng ngực của tất cả mọi người đã bị dán bùa chú.

Vệ Miên đứng bên cạnh cái hố và nhìn xuống dưới, cái hố trước mặt sâu khoảng mười mấy mét, hình thành một cái hố tròn khổng lồ, thảm thực vật xung quanh cũng đã bị phá hoại rất nhiều.

Trong mắt cô bùng lên lửa giận, chỉ đành cố gắng kiềm chế cơn giận trong lòng mình mà liếc mắt nhìn những vị trí phù hợp để chôn đinh khác một lượt, cái hố này cũng không phải nơi có tiến độ nhanh nhất là cái ở vị trí đầu rồng kia mới phải.

Chỗ đó đã sắp thi công xong rồi.

Vệ Miên nhanh chóng tìm được quản đốc trong đám người này, cô lôi người đó đến trước mặt mình.

"Nói, ai kêu các người làm như vậy hả?"

Quản đốc là một ông chú cao một mét tám, mọi người thường gọi một tiếng lão Trương.

Quần áo trên người lão Trương dính không ít bùn đất, trên đầu còn đội một chiếc mũ bảo hiểm màu vàng chanh.

Lúc này, ánh mắt ông ta nhìn về phía Vệ Miên tràn đầy vẻ sợ hãi, có thể không sợ được sao? Phải nói rằng lão Trương đã làm trong ngành công trình này được rất nhiều năm rồi, chuyện tà môn đã từng thấy cũng không ít cho nên rất kính sợ mấy thứ đó.

Vừa rồi Vệ Miên xuyên qua giữa các công nhân như một quỷ ảnh, chỉ trong chớp mắt cái đã định thân tất cả mọi người rồi.

Là định thân thật sự, không thể cử động được một tí nào ấy, điều này khiến cho nỗi sợ hãi trong lòng ông ta lại tăng lên, trên đời này luôn có một vài người sở hữu năng lực mà người thường không có!

Bạn cần đăng nhập để bình luận