Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 322: Hãm Hại

.



Chương 322: Hãm Hại

Chương 322: Hãm Hại

Vệ Miên chớp mắt, thiên nhãn mở ra.

Đặng Kiến Trung đang ở trong văn phòng phê duyệt công văn.

Đột nhiên, cánh cửa văn phòng của ông ta bị người đẩy ra, từ bên ngoài có mấy người mặc đồng phục tiến vào.

Đặng Kiến Trung vốn còn muốn xem là ai bất lịch sự như thế, nhưng vừa mới ngẩng đầu lên trông thấy bộ quần áo trên người mấy người kia, ông ta chợt sững sờ, sau đó ngay lập tức nhận ra thân phận của mấy người này. Sắc mặt ông ta hơi nặng nề, giơ tay về phía tài xế lão Vương ở đằng sau mấy người kia đang định lao tới, ngăn đối phương qua bên này.

Ông ta tiến lên vài bước: "Các anh định làm gì?"

Người đàn ông dẫn đầu liếc mắt nhìn Đặng Kiến Trung với vẻ mặt bất thiện, anh ta hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Bí thư Đặng, chúng tôi cũng chỉ làm việc công mà thôi, về phần tại sao lại tới đây thì chắc chắn trong lòng ông cũng biết rõ rồi chứ nhỉ."

Anh ta thấy Đặng Kiến Trung chặn ở trước mắt bèn trực tiếp đẩy người ra, đồng thời vung lệnh điều tra tới trước mặt: "Bí thư Đặng, nếu ông còn tiếp tục cản vậy tôi sẽ nghi ngờ ông cố tình che giấu, đến khi ấy đừng trách tôi phản ánh đúng sự thật lên trên!"

Lần này điều tra, bọn họ đã nhận được thông tin xác thực, e rằng vị bí thư Đặng trước mặt này sẽ phải nhanh chóng cuốn gói khỏi đây rồi.

Văn phòng không lớn tổng cộng có năm người tiến vào nên trông rõ ràng hơi chật chội, nhưng có vẻ như bọn họ không hề cảm giác được điều đó.

Mấy người lục lọi xung quanh một lượt cho có, rất nhanh như đã sớm biết trước được, bọn họ tìm được một túi văn kiện nằm trong lớp kép chiếc ghế của Đặng Kiến Trung.

Mở ra nhìn lại chỉ thấy bên trong đựng vài chiếc thẻ ngân hàng, thậm chí còn có một bản hợp đồng biếu tặng nhà, bên trên viết tên của ông ta rất rõ ràng.

Con ngươi của Đặng Kiến Trung chợt co rút, lúc này, nếu ông ta còn không nhìn ra được vậy đúng là ngu quá rồi.

Ông ta đã ngồi chiếc ghế đó suốt một thời gian dài như thế, đến chính bản thân ông ta còn không biết bên trong đó có một lớp kép thì thôi, nhưng mấy người này lại có thể tìm được thứ mà bọn họ muốn tìm một cách chuẩn xác như vậy.

Mấy người kia cũng không vì đã tìm được túi văn kiện này mà rút lui, mà bọn họ vẫn tiếp tục lục tìm, sau đó lại tìm được một chiếc hộp nhỏ bên trong ống thông gió của điều hòa, mở ra lại có một chiếc chìa khóa.

Một chiếc chìa khóa có treo thẻ.

Người đàn ông dẫn đầu vừa rồi quay đầu nhìn về phía Đặng Kiến Trung, trong con mắt lóe lên vẻ ác ý rõ mồn một, thế nhưng ông ta lại không có cách nào cả.

Mấy thứ đó quả thật đã được tìm thấy dưới ánh mắt chứng kiến của tất cả mọi người, về phần nó đã xuất hiện ở đó thế nào thì bây giờ đã không còn quan trọng nữa.

Lúc này, thư ký Khấu Doanh của ông ta cũng đi từ bên ngoài vào, chỉ liếc mắt nhìn vẻ mặt của mấy người kia cũng đủ biết đã xảy ra chuyện lớn rồi. Anh ta nhìn chiếc ghế bị dao chẻ ra rồi lại nhìn ống thông gió của điều hòa bị gỡ rụng, rất nhanh cũng đã phản ứng lại được. Anh ta vội vàng nhìn Đặng Kiến Trung với vẻ lo lắng.

"Bí thư, tôi thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì, văn phòng của ông từ trước đến nay đều do tôi dọn dẹp, tuyệt đối sẽ không để người không có phận sự tiến vào."

Người dẫn đầu kia cười lạnh: "Có gì đâu mà không biết đã xảy ra chuyện gì, không có người khác tiến vào vậy đương nhiên là tự mình giấu rồi, còn dám giấu mấy thứ đã tham ô được ở trong văn phòng, lẽ nào ông cho rằng nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất sao? Đáng tiếc, không giấu được mấy đồng chí có kinh nghiệm phong phú như chúng tôi đâu. Đi thôi, bí thư Đặng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sau khi điều tra hiển nhiên sẽ biết ngay thôi."

Thật ra điều tra cũng rất đơn giản thôi, điều tra ra người đứng tên thẻ ngân hàng là ai, còn cả tiền bên trong do ai chuyển vào là biết ngay đã xảy ra chuyện gì, về phần căn nhà lại càng dễ nói hơn, chắc chắn là một bên khai phá nào đó đã tặng rồi, sau này điều tra bên khai phá tiểu khu này là biết ngay.

Có thể nói đây chính là bằng chứng thép, cho dù cả người Đặng Kiến Trung có đầy miệng thì cũng không thể cãi được.

Đường làm quan của ông ta đã định trước sẽ phải đi đến kết thúc rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận