Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1013: Đây Đúng Là Lương Duyên Trời Ban

.



Chương 1013: Đây Đúng Là Lương Duyên Trời Ban

Chương 1013: Đây Đúng Là Lương Duyên Trời Ban

Ngủ với người hâm mộ, hoặc còn gọi là bạn giường.

Trước đây Vệ Miên đã từng nghe Phùng Tĩnh nói nguyên nhân khiến một nam minh tinh kia sập phòng cũng là vì ngủ với người hâm mộ, còn không quan tâm đối phương có tự nguyện hay không, sau đó lại càng trực tiếp động vào vị thành niên, người ta đứng ra tố cáo nên anh ta mới đi đời.

Chuyện này cũng vì thế mà bị bại lộ, anh ta lại càng biến thành con chuột chạy qua đường hơn.

Chỉ là Vệ Miên phát hiện ra Tiểu Tuệ khác với người hâm mộ trong bản tin kia, hình như cô ta không bài xích mối quan hệ kiểu này?

Cô thu hồi thiên nhãn rồi lại nhìn về phía cô gái trước mặt, thấy cô ta vô cùng hào hứng và vui vẻ sau khi nhận được tin nhắn, đôi mắt thì sáng lấp lánh như sao.

Cô lôi di động ra lên mạng tìm kiếm, rất nhanh đã tìm được tư liệu cá nhân của Phương Xung Hiên, giống y như những gì mà cô đã nhìn thấy trong thiên nhãn, chính là tên đàn ông nằm trên giường đợi Tiểu Tuệ kia.

Cô nhìn tướng mặt của người đàn ông, tướng mặt của anh ta cho thấy cả đời này sẽ có vô số người phụ nữ, chỉ là đối với bọn họ duyên nhạt như sương, mối quan hệ dài lâu cũng chỉ có mấy người như thế.

Tướng mặt như vậy phần lớn đều xuất hiện trên mặt nữ giới thanh lâu tại thời đại mà Vệ Miên đã từng sinh sống đó, nhưng ở thế giới này thì lại chưa chắc, nam nữ đều có cả.

Phương Xung Hiên rõ ràng không phải vịt, vậy chỉ có một loại khả năng thôi, đó là người hâm mộ từng ngủ với anh ta kiểu vậy nhiều không đếm xuể.

"Cô..."

Vệ Miên nghĩ ngợi nhưng vẫn không hỏi ra câu tiếp sau đó, cũng không thể hỏi cô ta là tại sao lại muốn ngủ với Phương Xung Hiên được chứ?

Tiểu Tuệ thấy Vệ Miên định nói nhưng lại không nói nữa, cô ta không khỏi liếc mắt nhìn cô với vẻ nghi ngờ: "Sao thế?"

Vệ Miên mỉm cười: "Không có gì, cô chỉ có một nam thần là Phương Xung Hiên thôi sao?"

Nhắc đến nam thần, Tiểu Tuệ lập tức cười tít cả mắt, trông giống một con hồ ly.

"Đương nhiên không phải rồi, nam thần của tôi có đến tận mấy người kia, Phương Xung Hiên, Lý Bác Lượng, Hoàng Nghĩa Đào, Ngụy Cảnh Hưng... dù sao cũng nhiều lắm, mục tiêu còn sinh thời của tôi chính là ngủ với toàn bộ nam thần một lượt!"

Mới đầu Vệ Miên cũng không cảm thấy có gì cả, nhưng sau khi nghe được lời nói hùng hồn của cô ta, cô không khỏi ho nhẹ một tiếng, cuối cùng còn hỏi đối phương với vẻ hơi không chắc chắn: "Ngủ... ngủ một lượt á?"

"Không sai!" Tiểu Tuệ khẳng định chắc nịch.

Vệ Miên không khỏi nuốt nước miếng: "Tại sao vậy?"

"Nào có tại sao đâu, thì thấy bọn họ đẹp trai nên muốn ngủ thôi, ai nói chỉ có đàn ông mới có thể ngủ với phụ nữ, rõ ràng phụ nữ cũng có thể ngủ với đàn ông mà."

Tiểu Tuệ chớp mắt với vẻ hơi tiếc hận.

"Lý tưởng ban đầu của tôi là bản thân trở thành một phú bà giàu có nhất, sau đó ra sức vung tiền bao nuôi hết mấy nam thần của tôi, để bọn họ mỗi ngày đều quay xung quanh tôi, chia hai tư sáu, ba năm bảy..."

"Nhưng sau này tôi phát hiện ra hình như mình không có trí tuệ để trở thành phú bà giàu có nhất, cho nên chuyện bao nuôi đó đành bỏ đi, vẫn nên đổi sang một mục tiêu đơn giản hơn một chút, ví dụ như ngủ với tất cả bọn họ chẳng hạn, thế cũng coi như an ủi trái tim không thể trở thành phú bà của tôi."

"Ôi chao, đây đúng là lương duyên trời ban rồi còn gì."

Vệ Miên quan sát Tiểu Tuệ thật kỹ mấy lần, xác định đối phương không hề nói đùa.

Tuy rằng cô rất muốn hỏi người ta tại sao lại nghĩ như thế nhưng nghĩ đến một vài lý luận ở thế giới này, cuối cùng vẫn không hỏi ra khỏi miệng.

Nghĩ kỹ lại thì hình như Tiểu Tuệ nói cũng không sai thì phải?

Hai người lại nói chuyện thêm vài câu rồi Tiểu Tuệ vội vàng rời đi, nói là vẫn còn vài cô gái khác đang cạnh tranh với mình, phải qua đó tham gia phỏng vấn.

Vệ Miên không biết phỏng vấn mà cô ta nói là gì nhưng cũng vô cùng thức thời mà nhìn người rời đi.

Cô lại dạo quanh phim trường một lúc, thấy thời gian cũng đến rồi mới quay trở lại đoàn làm phim của Tô Bách Lâm.

Trợ lý Lưu đứng ở cửa, trông thấy Vệ Miên là đôi mắt lập tức sáng ngời, cô ta kéo người đi thẳng vào phòng hóa trang.

Lúc này, tạo hình của Ngụy Cảnh Hưng cũng đã xong xuôi, vốn dĩ cô cũng không có cảm giác lớn bao nhiêu nhưng lúc này nhìn thấy phản diện ma đạo đã ăn vận xong, đột nhiên lại như hiểu được tại sao mấy người kia lại chết mê nhan sắc hồi còn trẻ tuổi của ông ta rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận