Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 443: Lão Già

.



Chương 443: Lão Già

Chương 443: Lão Già

"Tiếp theo đây mời mấy vị chơi một trò kích thích." Vệ Miên vừa mở miệng là bốn người đàn ông đã lập tức trừng to mắt.

Bọn họ vốn còn tưởng trong mấy người này, người có quyền lên tiếng chính là vị lớn tuổi nhất kia chứ, dù sao thì khí chất của người đó thoạt nhìn cũng có phong phạm lãnh đạo hơn.

Cho nên khi Vệ Miên dẫn đầu mở miệng nói chuyện mới khiến mấy người họ ngạc nhiên như thế.

Tầm nhìn của Vệ Miên liếc qua cơ thể của mấy người bọn họ.

"Tôi biết sở thích ngày thường của các anh hơi đặc biệt cho nên rất ít khi được thỏa mãn."

"Hôm nay tôi sẽ cho các anh một cơ hội, bất cứ một thủ đoạn nào cũng có thể sử dụng lên người ông ta, cho dù phi lý cỡ nào cũng được hết, nếu cần dụng cụ gì thì tôi đều có thể cung cấp hết."

Vệ Miên vung tay, Tiêu Anh Hùng vội vàng đổ mấy thứ đã vơ vét được bên dưới gầm giường của Tiêu Tiêu ra ra sàn nhà.

Bốn người đưa mắt nhìn nhau.

Bên trong có roi da, còng tay, vòng cổ, dây thừng, còn có các loại đồ chơi tình thú khác nữa.

Hình như bọn họ đã hiểu được lý do tại sao lại bị kéo tới đây rồi, có vẻ như là vì sở thích đặc biệt của mình thì phải?

"Có điều, tôi cũng cảnh báo trước luôn nhé."

Đôi mắt đen láy của Vệ Miên nhìn chằm chằm vào mấy người bọn họ khiến cho bọn họ không khỏi căng chặt người.

"Tôi sẽ dùng camera quay lại chuyện ngày hôm nay, chiếc quần tất đen này được dùng để che giấu thân phận của các anh, đương nhiên, nếu không ngại bị người nhìn thấy thì cũng có thể không đội."

Da mặt của mấy người đều hơi đỏ lên, bị đàn ông biết được sở thích của mình không đáng sợ nhưng bị một cô gái trẻ tuổi nói thẳng ra lại cứ khiến họ cảm thấy hơi ngại ngùng thế nào.

Vệ Miên cảm thấy chuyện kích thích như vậy vẫn nên để người trong cuộc đích thân trải nghiệm sẽ tốt hơn, cho nên lát nữa cô sẽ lôi Tiêu Anh Hùng ra khỏi cơ thể của Trương Hiểm Phong.

Nếu Trương Hiểm Phong tỉnh táo sẽ khó tránh khỏi muốn phản kháng nhưng nếu không tỉnh táo, vậy sợ rằng video được quay lại sẽ thiếu một chút vị.

Cô nghĩ ngợi một lúc rồi đột nhiên lôi vài lá bùa màu vàng từ trong túi áo ra.

Trước đó đã từng nói đạo môn có rất nhiều loại bùa tạp, Vệ Miên lại càng nghiên cứu khá sâu về mấy loại đó hơn.

Thậm chí, cô còn có thể tiến hành sáng tạo từ cái cũ, bùa thúc tình chính là một trong những kiệt tác của cô.

Bùa thúc tình, tên như ý nghĩa chính là loại phù chú dùng để kích dục.

Người trúng loại bùa này chỉ cảm thấy dục hỏa đốt người, đói khát khó nhịn, cho dù nhìn thấy một cái cột cũng muốn lao tới cọ vài cái, huống chi là nhìn thấy người.

Thật ra, thứ này cũng không phải không có biện pháp gỡ bỏ, chỉ cần ngâm trong nước lạnh nửa tiếng là được.

Vệ Miên liếc mắt nhìn Trương Hiểm Phong, từ tướng mặt của người này có thể nhìn ra được ông ta không phải loại người có ý chí kiên định gì cả, đến khi đó sẽ xảy ra chuyện gì vậy khỏi cần nói cũng biết.

Phù chú của Vệ Miên nhanh chóng được vẽ xong, cô dùng hai ngón tay kẹp bùa rồi quăng về phía Trương Hiểm Phong, đồng thời cũng kéo linh hồn của Tiêu Anh Hùng ra khỏi cơ thể này.

Mà Trương Hiểm Phong bị giam cầm trong không gian tối như hũ nút, trong lòng vô cùng tuyệt vọng lại đột nhiên nhìn thấy ban ngày trở lại, ông ta còn chưa kịp vui sướng hoan hô thì đã bị một vài dục vọng bí mật nào đó truyền tới trong cơ thể làm cho rên nhẹ thành tiếng.

Âm thanh đó suýt chút nữa khiến Trịnh Hạo nghe mà ói mửa.

Thật không biết người này đã đắc tội với sư thúc thế nào mà lại được hết lòng hết dạ sắp xếp như thế.

Nghĩ đến trạng thái của người này sau khi tỉnh lại, chậc chậc, Trịnh Hạo có hơi đồng cảm với đối phương là sao vậy nhỉ?

Mà lúc này, cuối cùng mấy người đàn ông cường tráng kia cũng biết nhân vật mục tiêu của chuyến ghé thăm lần này là ai rồi.

Mới đầu bọn họ còn tưởng cô gái này muốn hại người cho nên mới tìm mấy người bọn họ tới đây, chỉ là bọn họ vẫn chưa từng gặp kiểu người này bao giờ.

Dù sao thì cô cũng muốn quay lại quá trình ấy ấy kia thành video mà.

Nhưng bây giờ rõ ràng lão già này đã có cảm giác rồi, vừa rồi còn đưa đồ chơi cho bọn họ nữa chứ?

Sao lại có hơi không hiểu gì thế nhỉ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận