Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 756: Pháo Đài Của Công Chúa Trong Chuyện Cổ Tích

.



Chương 756: Pháo Đài Của Công Chúa Trong Chuyện Cổ Tích

Chương 756: Pháo Đài Của Công Chúa Trong Chuyện Cổ Tích

"Không được lên tiếng!"

Tên cầm thú họ Hoàng rõ ràng rất sợ hãi, gã kiềm chế sự khẩn trương trong lòng, cưỡng ép bản thân phải thật bình tĩnh để an ủi cô bé.

"Được rồi được rồi, thầy sai rồi, vừa rồi Viên Viên nghe giảng rất kỹ, là thầy nhìn lầm."

Nghe thấy thầy thừa nhận mình sai, cuối cùng Viên Viên cũng từ từ dừng tiếng khóc nhưng trong lòng vẫn bất mãn như cũ.

Nghe thấy thầy thừa nhận mình sai, cuối cùng Viên Viên cũng từ từ dừng tiếng khóc nhưng trong lòng vẫn bất mãn như cũ.

Tên cầm thú họ Hoàng bị cô bé dọa cho túa mồ hôi đầy người, lúc này cũng không còn tâm trạng gì nữa, gã giảng bài qua loa một lúc, thấy cũng sắp đến giờ mới đứng dậy chuẩn bị ra về.

Nhưng không ngờ trước khi gã định đi thì đột nhiên Giang Dao nhận được một cuộc điện thoại, nói lô bánh tart trứng trong cửa hàng đã xảy ra vấn đề, bây giờ có khách hàng đang làm ầm lên trong quán không chịu thôi, cửa hàng trưởng không xử lý được nên chỉ có thể mời một bà chủ như cô ta ra mặt.

Bà dì làm theo giờ trong nhà vẫn chưa đến giờ tới nên Giang Dao chỉ có thể nhờ thầy Hoàng giúp mình trông con một lúc, khoảng một tiếng nữa công nhân theo giờ có thể tới đây, bà ta phải dọn dẹp vệ sinh căn nhà nên ít nhất cũng phải hai tiếng mới đi.

Như vậy là có ba tiếng, đủ cho cô ta xử lý chuyện ở bên kia rồi, hơn nữa cô ta cũng rất quen bà dì tới làm theo giờ, đối phương chắc chắn sẽ không ngại trông con giúp cô ta một lúc đâu.

Tên cầm thú họ Hoàng sững sờ, gần như không hề do dự mà đồng ý luôn, còn nói giao Viên Viên lại cho gã thì cứ yên tâm, vừa vặn có vài nội dung vẫn chưa giảng xong, vốn đang định để lại đến tiết sau giảng tiếp nhưng bây giờ có thể tiếp tục giảng rồi.

Vì thế, Giang Dao dặn dò Viên Viên vài câu, kêu cô bé nghe lời thầy Hoàng rồi vội vội vàng vàng lái xe rời đi.

Nhìn chiếc BMWS màu xanh lam từ từ lái đi xe, trên gương mặt của tên cầm thú họ Hoàng lộ ra một nụ cười hơi quái dị.

Vốn dĩ gã cũng chẳng muốn đâu nhưng ông trời cứ một mực muốn giúp gã đấy chứ, đúng là miếng thịt tự đưa đến tận cửa, không ăn thì lại có lỗi với bản thân quá.

Chuyện sau đó, Vệ Miên nhanh chóng lướt qua, cuối cùng cô gái nhỏ chỉ mới năm tuổi bị tên cầm thú họ Hoàng tàn phá, cho dù không tiến hành đến một bước cuối cùng nhưng vẫn để lại bóng ma tâm lý cực lớn cho đứa trẻ.

Vệ Miên nhìn thấy mà lửa giận bùng lên, thật sự chỉ hận không thể ngay lập tức bắt tên cầm thú họ Hoàng kia lại rồi băm thây gã làm nghìn mảnh.

Cô thu hồi thiên nhãn, nhìn cô gái nhỏ mang vẻ mặt ngây thơ và hiểu chuyện ở trước mặt, trong lòng đã hạ quyết tâm.

"Chị Giang, nhà chị có lắp camera không? Là loại có thể ghi hình lại ấy, càng nhỏ càng tốt, có thể là loại mini thì càng tốt."

Câu hỏi này của Vệ Miên khiến Giang Dao hơi sững sờ, có điều, cô ta nhanh chóng trả lời: "Có đó, trước đây cha nó từng mua mấy cái có thể treo được trên túi, còn to hơn nắm tay của Viên Viên, sao vậy?"

"Có chỗ dùng đây, em đi cùng chị qua đó, lát nữa là chị biết ngay."

Giang Dao không hiểu gì cả, nhìn thấy cô gái trẻ vẫn luôn rất thích cười đột nhiên nghiêm mặt mà trong lòng cũng khẩn trương hẳn lên, cứ cảm thấy sắp xảy ra chuyện không hay gì đó.

Cô ta dẫn Vệ Miên về căn biệt thự nhà mình với vẻ mặt căng thẳng.

"Đâu là phòng của Viên Viên?"

Giang Dao dẫn Vệ Miên đi lên tầng hai rồi chỉ vào cánh cửa căn phòng thứ hai, nói: "Là phòng đó."

Vệ Miên mở cửa ra, giống y như những gì mà cô đã nhìn thấy trong thiên nhãn, đến đâu cũng là một màu hồng vô cùng mơ mộng, trông thật giống pháo đài của công chúa trong truyện cổ tích.

"Tìm cái camera đó ra cho em."

Giang Dao lấy hai cái camera ra, Vệ Miên dựa theo vị trí đã nhìn thấy trước đó, chọn một chỗ có thể quay được toàn bộ mặt và toàn thân của tên cầm thú họ Hoàng, sau đó giấu camera vào trong.

Cô nghĩ ngợi một lát, cuối cùng vẫn dán một lá bùa ẩn náu lên trên, chỉ cần không phải cố tình quan sát kỹ càng chỗ này vậy có lá bùa này ở đâu, tầm nhìn của con người đều sẽ vô thức bỏ qua chỗ này, không dễ gì phát hiện ra.

Sau đó, cô đặt một cái camera khác tại một vị trí khác có thể quay được toàn bộ căn phòng.

Vệ Miên cố tình chọn vị trí, cả hai chiếc camera này cho dù là cái nào thì lúc quay Viên Viên cũng chỉ có thể quay được gáy của cô bé mà có thể tránh chính diện một cách hoàn hảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận