Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 764: Hận

.



Chương 764: Hận

Chương 764: Hận

Cộng thêm bàn tay đã bị tên cầm thú họ Hoàng đánh bị thương, không dùng được một chút sức lực nào. Đã bốn ngày rồi cô bé không được một giọt nước nào vào miệng, cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi.

Trước lúc chết, Hoàng Kiều nghĩ đến những ước mơ vẫn chưa thể thực hiện đó của mình, nghĩ đến những cảnh đẹp mà mình vẫn chưa có cơ hội được đi, còn cả hành động súc sinh mà tên anh họ cả đã làm ra với mình.

Rõ ràng cô bé chẳng làm gì sai nhưng lại phải chịu sự bất công như vậy.

Hoàng Kiều cử động ngón tay, bây giờ cô bé chỉ muốn cắn xéo thịt trên người tên anh họ đó, sau đó ném gã xuống đáy giếng, cho gã cảm nhận sự tuyệt vọng của mình trước khi chết.

Cảnh tượng cuối cùng mà Vệ Miên nhìn thấy chính là một cô gái nhỏ ăn mặc rách rưới, cả người đầy bụi bất nằm trong đáy giếng.

Trong cái giếng sâu tối tăm chỉ có lá cây thối nát và thi thể của động vật nhỏ từ từ chết đi sau khi bất cẩn rơi xuống giường tản ra một mùi hôi thối nồng nặc.

Ở chỗ không thấy ánh nắng mặt trời như vậy, Hoàng Kiều chống đỡ được năm ngày mới tắt thở, thẳng cho đến cuối cùng vẫn chẳng đợi được bất cứ một ai.

Về phần nhà họ Hoàng kia, cảnh sát điều tra một vòng vẫn không có bất cứ một tiến triển gì, căn phòng của Hoàng Kiều đã được tên cầm thú họ Hoàng dọn dẹp sạch sẽ, hơn nữa đều là người thân, ở chỗ này xuất hiện dấu vết có liên quan đến anh ta cũng không chứng minh được điều gì cả.

Người nhà họ Hoàng tìm hết nửa tháng mà vẫn không có bất cứ một tin tức nào có liên quan đến Hoàng Kiều, dần dần bọn họ cũng mất đi sự kiên nhẫn ban đầu, chỉ coi đứa trẻ đã bị người bắt cóc.

Khoảng thời gian này cảnh sát điều tra không có hiệu quả, thấy nhà họ Hoàng chịu tin cô bé đã bị người bắt cóc, không còn thúc giục nữa nên cũng không quá để tâm đến vụ án này, vì thế, vụ án dần dần biến thành một vụ án treo.

Tên cầm thú họ Hoàng vẫn trưởng thành dựa theo bộ dáng mà phụ huynh mong muốn nhất, sau đó ra nước ngoài học đào tạo sâu.

Không biết có phải vì sợ người ở dưới đáy giếng sau núi kia không mà từ sau khi rời khỏi thôn Hoàng Gia, gã rất ít khi quay trở về, cho dù về thì cũng không ở được đến mấy ngày mà toàn rời đi với tốc độ cực kỳ nhanh.

Bởi vì mỗi lần trở về là gã đều mơ thấy ác mộng, cảnh tượng ngày hôm đó dường như tái hiện lại trong giấc mơ của gã, dày vò gã đến mức cả đêm đều không ngủ được, trừ phi bất đắc dĩ lắm, còn bằng không, tên cầm thú họ Hoàng đều sẽ không về nhà.

Hoàng Kiều ôm hận mà chết, trước khi chết oán khí cực nặng, sau đó hôn phách rời khỏi cơ thể vẫn luôn lang thang ở khu vực gần đó.

Sau khi trải qua một giai đoạn trì độn ban đầu, cô bé lập tức đi khắp nơi tìm tên cầm thú họ Hoàng nhưng lang thang rất lâu vẫn không tìm thấy.

Sau khi Hoàng Kiều biến thành quỷ, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, chính là muốn nhìn thấy tên cầm thú họ Hoàng gặp báo ứng.

Nhưng cô bé đợi rất lâu, chỉ thấy tên cầm thú họ Hoàng một đường học lên cao, thậm chí còn chạy ra nước ngoài, ở bên đó tận tám năm trời.

Ngược lại, gã ở bên ngoài cũng tiêu dao khoái hoạt lắm, còn mình thì bị ném vào trong cái giếng sâu tối tăm, mỗi ngày phải đối diện với bóng tối vô tận.

Ông trời không cho tên súc sinh gặp báo ứng vậy cô bé sẽ tự ra tay.

Cuối cùng, năm nay tên cầm thú họ Hoàng cũng trở về, thậm chí gã còn đặc biệt trốn tất cả mọi người để tới chỗ cái giếng bị bỏ hoang, để Hoàng Kiều có một cơ hội được nhìn thấy gã thêm lần nữa.

Lần này, cô bé nhất định sẽ không bỏ qua cho tên súc sinh này!

Vệ Miên thu hồi thiên nhãn, nhìn cái bóng bán trong suốt trước mặt mà thở dài, đã nhiều năm như thế mà đứa trẻ này vẫn giữ nguyên bộ dạng lúc chết của mình. Một bé gái bảy, tám tuổi, không cần co người lại cũng đã bé nhỏ lắm rồi.

Nhưng đứa trẻ có thông minh đến đâu cũng chỉ là một đứa trẻ, có vài chuyện không phải bạn cứ lao tới cắn gã vài cái là có thể có tác dụng, nhất là dưới tình huống thực lực của đôi bên cách xa nhau.

Trên người tên cầm thú họ Hoàng chắc hẳn có đeo một thứ gì đó chuyên trừ tà, có thứ này bảo vệ, Hoàng Kiều sẽ không làm gì được gã hết, ngược lại, bản thân cô bé còn bị thương không nhẹ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận