Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 401: Tà Linh

.



Chương 401: Tà Linh

Chương 401: Tà Linh

Xem ra cô nhất định phải nói với quan chủ của Tam Thanh Quan – Tạ Vô Nhai một tiếng để gần đây ông ấy để ý hơn một chút mới được.

Nếu người mua tấm thẻ gỗ cũng dùng để hại người như Viên Thi Thi vậy chỉ sợ sẽ có một phần của nghiệp quả này bị tính lên đầu Tam Thanh Quan mất.

Tấm thẻ gỗ này nói trắng ra chính là một vật trung gian, Viên Thi Thi nhỏ máu ở đầu ngón tay của mình lên trên đó, dựa theo cách thức mà đối phương cho để cầu nguyện hoặc nên nói là nguyền rủa.

Tà linh bám trên thẻ gỗ hấp thụ sinh khí hàm chứa trong máu tươi của cô ta rồi sẽ đi giúp cô ta hoàn thành ước nguyện.

Nếu có tâm nguyện tốt gì đó vậy dựa vào loại thẻ gỗ này hoàn toàn sẽ không thể thực hiện được, cho nên có thể nói, nó được tạo ra chuyên dùng để hại người.

Tà linh dựa vào sinh khí của Viên Thi Thi để sống, mà dục vọng của con người đều không có giới hạn, chỉ có không ngừng muốn tìm đến nó để cầu nguyện, nó hấp thụ được càng nhiều thì sẽ càng thêm lớn mạnh, đợi đến một mức độ nhất định nào đó, tà linh có thể thoát khỏi sự tồn tại của tấm thẻ gỗ.

Đến khi ấy, Lưu Thi Thi thân là người vẫn luôn nuôi dưỡng nó sẽ trở thành kẻ đầu tiên bị phản phệ!

Vệ Miên không biết người nuôi tà linh kia có mục đích gì nhưng theo quan điểm của cô, đối phương không khác gì tìm cho tà linh một chỗ ở miễn phí. Cũng không đúng, cũng không phải miễn phí bởi vì Viên Thi Thi đã trả cho người ta hai trăm đồng rồi.

Vậy có nghĩa là cô ta đã bỏ tiền ra đòi cái mạng của mình, vụ mua bán này thật sự quá đáng giá.

Vệ Miên nhìn Viên Thi Thi với vẻ một lời khó nói: "Mấy thứ như vậy mà cô cũng dám tùy tiện mang về sao? Bộ cô không biết nghi ngờ à? Với trí thông minh này của cô thật sự có thể ra nước ngoài du học được sao? Vậy còn không phải người ta sẽ cho rằng sinh viên đại học trong nước đều thiểu năng như cô cả hay sao?"

Vẻ mặt của Viên Thi Thi vặn vẹo nhưng tình hình bây giờ đang bất lợi cho cô ta, đối diện với sự sỉ nhục của Vệ Miên, cô ta chỉ dám giận chứ không dám nói.

Ngón tay thon dài của Vệ Miên gõ lên mặt bàn, sau đó đột nhiên quay đầu sang nhìn về phía Phương Viên: "Vừa rồi đã quay lại cả chưa?"

Phương Viên sững sờ, có điều, cô ta cũng nhanh chóng phản ứng lại, gật đầu với vẻ nghiêm túc: "Ừm, đã quay lại cả rồi."

"Vậy thì tốt, chị cứ giữ thứ này đi, sau này chỉ cần chị gặp phải bất cứ sự cố ngoài ý muốn nào vậy cứ trực tiếp kêu người nhà của chị cầm đoạn video này đến đồn cảnh sát báo án, hiển nhiên, sẽ có người của bộ phận đặc biệt tiếp đón các chị."

"Được!"

Gương mặt vừa mới khôi phục lại vẻ bình tĩnh của Viên Thi Thi lại không nhịn được mà vặn vẹo, cô ta có thể làm thế nào được đây. Vừa rồi cô ta đã không chiếm thế thượng phong, bây giờ bằng chứng lại bị người ta nắm trong tay rồi. Cô ta không thể không hạ thấp thái độ, nhiều lần đảm bảo sau này sẽ ngoan ngoãn làm người, lúc này, Phương Viên mới bỏ qua cho cô ta.

Đợi lúc xung quanh chỉ còn lại hai người, Phương Viên lại không nhịn được mà hỏi Vệ Miên: "Quốc gia chúng ta thật sự có bộ phận đặc biệt sao?"

Vệ Miên chép miệng, vẻ mặt không chắc chắn cho lắm: "Chắc là có đi? Bằng không, cũng giống như em đã nói đó, ai cũng có thể hại người vậy không phải thế giới này đã đi tong rồi sao?"

Nói là như thế nhưng cô vẫn lôi điện thoại ra gửi một tin nhắn Wechat cho Trịnh Hằng, hỏi thông tin có liên quan đến phương diện này.

Rất nhanh, tin nhắn trả lời của Trịnh Hằng đã tới: "Có chứ, hơn nữa còn phân thành toàn thời gian và bán thời gian nữa kìa. Toàn thời gian chính là những nhân viên chuyên phụ trách công việc trong bộ phận này. Còn có một vài người tạm giữ chức nữa, phần lớn đều là thiên sư khá nổi tiếng, hoặc là chưởng môn một đạo phái nào đó, quan chủ gì đó... Tạ quan chủ của Tam Thanh Quan, chắc là trước đây cô đã từng gặp rồi, ông ấy cũng đang tạm giữ chức ở bộ phận đặc biệt."

Vệ Miên nhướng mày, ngược lại cũng na ná với thời đại đó của cô phết, các môn phái chính đạo đều có nghĩa vụ phải trừ ma vệ đạo, một khi có tà ma xuất thế, tất cả mọi người đều không thể từ chối.

Lần này, Viên Thi Thi ra tay với Phương Viên cũng được tính là bắt gà không được còn mất luôn nắm thóc, lần đầu tiên thi pháp đã bị Vệ Miên phá hỏng, lần thứ hai lại càng không tìm được đường do bị bùa hộ thân của cô chặn đường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận