Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 292: Cóc Ghẻ Mà Đòi Ăn Thịt Thiên Nga

.



Chương 292: Cóc Ghẻ Mà Đòi Ăn Thịt Thiên Nga

Chương 292: Cóc Ghẻ Mà Đòi Ăn Thịt Thiên Nga

"Đó là vì nhà các anh đã làm chuyện tổn hại âm đức, hoặc nói thẳng hơn một chút là thiếu đại đức đi!"

Mới đầu, Trương Khải vẫn còn chìm đắm trong niềm hân hoan vì Vệ Miên đã nói chuyện với mình nhưng rất nhanh, anh ta đã phản ứng lại được cô đang nói gì, sắc mặt lập tức lạnh hẳn đi, anh ta giận dữ nói: "Cô nói lung tung, sao nhà họ Trương chúng tôi lại thiếu đạo đức được?"

"Nói thiếu đạo đức đã là phiên phiến hộ mấy người rồi đấy." Vệ Miên nhếch khóe miệng thành độ cung đầy chế nhạo: "Có biết tại sao người nhà anh đều có vẻ ngoài xấu xí không? Bởi vì tâm sinh tướng, cho dù nhà anh có tìm được cô vợ xinh đẹp cỡ nào thì cũng không thể thay đổi được gen trong xương cốt đâu, cả gia đình xấu xa bỉ ổi, thối nát từ tận gốc rễ còn có thể lớn lên đẹp mắt được kiểu gì hả?"

"Cô cô cô..."

Trương Khải tức mà không có chỗ xả, tuy rằng bây giờ anh ta đã có thuật pháp gọi đào hoa, ôm được một cô gái xinh đẹp khiến rất nhiều người ngưỡng mộ nhưng tận sâu trong lòng anh ta vẫn rất tự ti.

Càng là người thích khoe khoang về thứ gì thì lại càng thiếu cái đó.

Trương Khải vẫn luôn rất để ý đến tướng mạo của mình cho nên lúc này bị Vệ Miên nói vẻ ngoài xấu xí là do tâm sinh tướng ngay trước mặt mọi người như thế, anh ta lập tức cảm thấy mặt mũi của mình đều bị người giẫm dưới chân, vội vàng đứng bật dậy.

Vệ Miên hoàn toàn không cho anh ta cơ hội lên tiếp mà tiếp tục độc mồm: "Anh đúng là loại cóc ghẻ còn đòi ăn thịt thiên nga, vẻ ngoài đã xấu lại còn thích chơi hoa, anh tưởng không có người nào nhìn ra được cái tà thuật gọi đào hoa đó của mình sao?

Chính vì nhà anh đã làm ra loại chuyện thiếu đạo đức này, tùy tiện thay đổi mệnh số của ba người phụ nữ, hủy hoại một đời vốn quý phú bình an của bọn họ, một nửa khác định mệnh của bọn họ cũng vì vậy mà cô độc đến già, con cái vốn nên thuộc về họ cũng không thể chào đời.

Nghiệp quả lớn như thế khiến nhà họ Trương các anh chỉ có thể đẻ được một đứa con mà thôi, nhưng như thế đúng là vẫn hời cho các anh quá!"

Gương mặt của Trương Khải lúc đỏ lúc trắng, sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Từ lúc Vệ Miên nói đến tà thuật gọi đào hoa là anh ta đã biết sự việc không ổn rồi, vậy mà lại gặp phải một người lành nghề.

Cao Nhất Phi thấy Vệ Miên dám nói chuyện với Trương Khải như thế là lập tức vội vàng đi lên ngăn cản tầm nhìn của hai người bọn họ.

"Hai người đang làm gì vậy hả, có chuyện gì thì từ từ nói, mới lần đầu tiên gặp mặt có gì mà phải cãi nhau chứ. Trương Khải là một người tốt, chị với anh ấy đã yêu nhau lâu như thế rồi, bộ chị còn không biết nữa sao, anh ấy rất tốt với chị!"

Cô ta liếc mắt nhìn Vệ Miên với vẻ hơi bất mãn: "Em gái, em đừng ăn nói lung tung, nhà Trương Khải chỉ sinh được một người con là vì hồi bọn chị còn nhỏ đã có kế hoạch hóa gia đình rồi, đó là yêu cầu của chính phủ, không hề liên quan gì đến thuật pháp với chả không thuật pháp gì hết, còn nữa, đã là thời đại nào rồi mà sao em còn mê tín như thế nữa chứ!"

Cô ta cũng không vui một tí nào, bất cứ một người nào nhìn thấy anh bạn trai mà mình đang yêu sâu sắc bị người nói là thiếu đạo đức đều sẽ không vui, huống chi Vệ Miên và cô ta mới chỉ gặp nhau có một lần, mối quan hệ giữa hai người cũng không thân đến thế.

Nghĩ đến đây, cô ta không khỏi nhìn về phía Mạnh Vân với vẻ oán trách.

Mạnh Vân lại chẳng may may dao động, cô ta vẫn còn đang kinh ngạc về lời nói ban nãy của Vệ Miên, vậy mà lại là trúng tà thuật thật sao?

Ánh mắt của Trương Khải trốn tránh, cũng không dám đối diện với Vệ Miên nữa.

Vệ Miên lại không dự định bỏ qua cho anh ta, cô nhanh chóng giơ tay túm cổ Trương Khải, ở đó có một sợi dây màu đỏ, thứ được treo trên sợi dây chính là mấu chốt của thuật pháp này – gói giấy màu đỏ đã được thi pháp kia.

Trương Khải muốn tránh né nhưng suy cho cùng dáng người của anh ta vẫn hơi lùn, hơn nữa, tốc độ có nhanh đến đâu cũng làm sao có thể nhanh hơn Vệ Miên được chứ, cuối cùng vẫn bị cô cướp được.

"Cô trả lại đồ cho tôi!"

Mạnh Vân thấy thế, cũng biết thứ này chắc chắn là vật mấu chốt của thuật pháp nên vội vàng đi lên chắn trước người Vệ Miên, dùng sức đẩy Trương Khải vài cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận