Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 126: Tụ Linh Trận

.



Chương 126: Tụ Linh Trận

Chương 126: Tụ Linh Trận

Đợi bà ta gọi điện xong lại nhiều lần cảm ơn Vệ Miên.

Sau đó bà ta cướp lại ba trăm đồng vừa mới đưa cho tay đạo sĩ về, lại nhét thêm hai trăm đồng vào tay Vệ Miên.

Đạo sĩ vẫn còn đang chìm đắm trong sự kinh ngạc ban nãy nên vẫn chưa phản ứng lại được tiền đã bị người cướp lại.

Thẳng cho đến khi Cung Lị Lị rời đi mà tay đạo sĩ vẫn nhìn Vệ Miên với ánh mắt phức tạp như cũ.

Con nhóc này đúng là thần kỳ thật, lẽ nào cô thật sự biết xem bói sao?

Chỉ nhìn mỗi mặt mà cũng có thể nói ra quá khứ của người ta một cách rất chắc chắn, tay đạo sĩ chưa từng thấy người nào có năng lực này.

Cũng không thể nói là không có mà chỉ có thể nói người có năng lực như vậy sẽ không xuất hiện trên đường phố lớn, bọn họ là sự tồn tại ra vào đều có xe hơi riêng, bên cạnh còn có cả vệ sĩ.

Với mức độ phô trương đó của người ta cũng không phải dạng mà ông ta có thể tùy tiện trông thấy được.

Con nhóc này trông còn chưa đến mươi tuổi nhưng lại có bản lĩnh như thế rồi!

Tay đạo sĩ cảm thấy hình như mình đã tìm được một biện pháp hay giúp phát tài phát lộc. ...

Vệ Miên thấy sát khí trong căn nhà lầu nhỏ đã hoàn toàn được loại bỏ sạch sẽ mới lấy pháp khí và bùa giấy đã chuẩn bị trước ra, dựa theo phương vị đã thôi diễn trước đấy để bày trận.

Sau khi làm phép, cô dùng bùa giấy bọc pháp khí lại rồi lần lượt chôn vào những khu vực phù hợp.

Đợi cô chôn nốt một chiếc gương đồng nhỏ cuối cùng xong, bên tai dường như truyền tới một tiếng "vù", tụ linh trận đã hình thành.

Linh khí ở khắp bốn phương tám hướng chảy ồ ạt tới, Vệ Miên đứng ở trung tâm mảnh sân, nhắm mắt cảm nhận linh khí dồi dào đang dần dần tràn ngập trong khoảng thiên địa này, khóe môi cũng hơi nhếch lên.

Đợi trong mảnh sân nhỏ được linh khí lấp đầy, cô mới hít thở sâu vài hơi.

Ở trong khu vực dồi dào linh khí đúng là quá thoải mái mà.

Vệ Miên liếc mắt nhìn xung quanh, bởi vì mảnh sân này nằm trong khu dân cư, cho dù đã cách tòa nhà dân cư còn hơn một trăm mét nhưng có vài căn nhà ở tầng cao vẫn có thể nhìn thấy tình hình trong sân nhà cô.

Hơn nữa, phía sau tòa nhà còn có tòa nhà, vô cùng dễ dàng hình thành thám đầu sát, những gia đình như thế dễ gọi trộm cắp đến, bị nhìn trúng hoặc là gặp phải tiểu nhân theo dõi và hãm hại.

Vệ Miên làm phép cho gương đồng, sau đó treo dưới mái hiên của tòa nhà đối diện.

Cô lại thay đổi ở một vài khu vực khác nữa, như vậy, những người sống trên tầng cao sẽ theo bản năng tránh nhìn phía bên này, cũng có thể bảo vệ vấn đề riêng tư của mảnh sân nhỏ tốt hơn.

Sau này cô có tiền rồi, ngược lại có thể cân nhắc đến vấn đề mua một căn biệt thự trong núi, nó có lợi cho việc tu luyện của cô hơn và cũng riêng tư bí mật hơn một chút.

Chỉ là, bây giờ Vệ Miên cũng không có tiền để mua, mấy căn biệt thự kia hở tí là tận mấy nghìn vạn, nếu không phải căn nhà lầu này nổi tiếng là hung trạch thì sợ rằng cô cũng chẳng mua được.

Đang nghĩ ngợi thì đột nhiên chiếc điện thoại trong túi áo của Vệ Miên vang lên.

Là Tiền Lệ gọi tới, Vệ Miên nói địa chỉ cho cô ta biết, không lâu sau người này đã lái xe tới đây.

Tiền Lệ biết được Vệ Miên vừa mới chuyển sang nhà mới nên trước khi tới đây còn đang nghĩ phải tặng một chút gì đó.

Nếu là những người bạn khác, có khả năng cô ta sẽ nhắm vào cát lợi mà tới phố Phong Thủy mua một vài món đồ trang trí đã khai quang để chúc mừng người ta dọn tới nhà mới.

Nhưng cô ta đã từng được chứng kiến bản lĩnh của Vệ Miên rồi, hiển nhiên cũng biết người ta chưa chắc đã nhìn trúng mấy món đồ đó, thế nên Tiền Lệ kêu người mua một bộ sản phẩm gia đình thông minh.

Bởi vậy, lúc này, hai người đang ngồi trong phòng khách nói chuyện, còn mấy nhân viên lắp đặt đang bận rộn trên dưới trong căn nhà lầu.

Hai người nói chuyện khách sáo một phen, Vệ Miên thấy Tiền Lệ mãi vẫn không chịu nói ra mục đích tới đây của mình nên dứt khoát hỏi thẳng luôn: "Lần này cô Tiền tới đây là muốn xem về chuyện gì?"

Tiền Lệ thở dài một tiếng: "Không gì giấu được đại sư."

"Sau khi chuyện lần trước xảy ra, tôi cũng bắt tay vào chuẩn bị thủ tục ly hôn, vì mấy thủ đoạn mà anh ta đã sử dụng đó đều không thể công khai nói ra ngoài mặt được, nên cho dù tôi có muốn kiện anh ta tội giết người bất thành thì cũng không được. Nhưng vì tôi đã suýt chút nữa thì chết, dù có làm thế nào cũng không có khả năng nuốt trôi được cục tức này."

Bạn cần đăng nhập để bình luận