Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1001: Mẹ Con

.



Chương 1001: Mẹ Con

Chương 1001: Mẹ Con

Trương Tử Huyên từ từ kể lại trải nghiệm của mình, phần trước vẫn rất bình yên, nhưng khi nói đến khúc giới thiệu anh bạn trai với mẹ thì giọng điệu rõ ràng đã thay đổi, thậm chí ngay cả biểu cảm trên gương mặt cũng không nhịn được mà thay đổi hẳn.

Đau lòng, tuyệt vọng, đố kỵ, oán hận...

"Tôi nghĩ trong nhà chỉ có mỗi tôi với mẹ tôi thôi, bình thường có chuyện gì, chúng tôi cũng không giấu diếm nhau. Hồi tôi học cấp ba cũng hẹn hò nhưng mẹ tôi không phản đối, chỉ nói tôi bảo vệ bản thân cho tốt là được. Bây giờ cũng như vậy, mẹ tôi biết bạn trai của tôi, ha ha..."

Vốn đang nói chuyện tử tế lại thêm hai tiếng ha ha này vào, Vệ Miên lập tức nhướng mày.

Trương Tử Huyên không kể tiếp nữa mà như vỏ trai đóng chặt, ngồi ở nơi đó im lặng.

Trong mắt Vệ Miên thoáng hiện lên vẻ đồng cảm.

Khỏi phải nói, vừa rồi lúc nhìn thấy nữ quỷ này là cô đã không nhịn được mà mở thiên nhãn ra nhìn rồi, cùng mới thả một con quỷ vào trong lãnh địa của mình đương nhiên Vệ Miên phải làm rõ lai lịch của đối phương trước.

Nhưng khi thiên nhãn nhìn thấy quá khứ của Trương Tử Huyên, cho dù là cô cũng không thể không cảm thấy cạn lời.

Mới đầu mọi chuyện đều rất bình thường, duy chỉ có một tháng trước khi Trương Tử Huyên chết là vô cùng bùng nổ.

Cũng giống như những gì cô ta đã nói, từ nhỏ đã sống trong gia đình đơn thân, theo mẹ trưởng thành, có thể nói rằng hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống, suốt nhiều năm như vậy đều nắm tay nhau tiến lên.

Nếu như không có người đàn ông đó thì có khả năng hai mẹ con họ vẫn giống như trước đây, chung sống trong vui vẻ và hạnh phúc.

Thế nhưng vận mệnh lại thích dày vò người ta nhất, người đàn ông đó đã xuất hiện.

Nam sinh này tên là An Tuấn Triết, là đàn anh trên Trương Tử Huyên một khóa, sau khi nhìn trúng Trương Tử Huyên và thể hiện sự theo đuổi điên cuồng đối với cô ta trong nửa năm, cuối cùng cũng ôm được người đẹp về.

Tình cảm giữa hai người cũng không tồi, sau khi hẹn hò được một năm, Trương Tử Huyên dẫn người về gặp mẹ mình.

Đại khái là cảm thấy mẹ đã chấp nhận anh ta, hai người có thể phát triển thêm một bước, trực tiếp đi đến hôn nhân.

Đừng thấy mẹ Trương một mình nuôi con khôn lớn nhưng bà ta cũng không giống những người phụ nữ nuôi con một mình bình thường khác, khiến cho bản thân trở nên ủ rũ, mặt thì đầy nếp nhăn.

Mà trái ngược lại, bà ta vẫn còn rất trẻ, làn da láng mịn và tỏa sáng, trông cùng lắm cũng chỉ hơn ba mươi, không thể không khiến người cảm thán một câu trời sinh lệ chất.

Đại khái là mẹ vợ nhìn con rể, mẹ Trương cũng vô cùng hài lòng về An Tuấn Triết, bà ta thường xuyên kêu Trương Tử Huyên dẫn người về nhà ăn cơm hoặc là dẫn hai người họ ra ngoài du lịch.

Trương Tử Huyên rất vui vẻ, cảm thấy bọn họ có thể hòa hợp vậy sau này sống chung cũng sẽ không có mâu thuẫn, bớt cho cô ta không nỡ rời khỏi mẹ mình.

Nhưng đôi vợ chồng trẻ đã kết hôn, có mấy ai lại bằng lòng chọn sống chung với mẹ vợ đâu?

Cô ta chỉ hận không thể cho hai người họ tiếp xúc nhiều hơn, còn thường xuyên khen bạn trai tốt ngay trước mặt mẹ, mà ở trước mặt bạn trai thì lại khen mẹ có lòng với anh ta như thế nào và tốt với anh ta ra sau, khiến cho một người làm con gái như cô ta cũng phải ghen tỵ.

Kết quả, nửa năm sau, đột nhiên An Tuấn Triết đề nghị chia tay Trương Tử Huyên bởi vì anh ta đã hẹn hò với mẹ Trương.

Thông tin này quả thật như một tia sét giáng thẳng vào đầu Trương Tử Huyên, cô ta cảm thấy hai người họ đang nói đùa, đàn ông nhà ai có bệnh lại đi từ bỏ một cô gái trẻ cùng tuổi đang tươi xanh mơn mởn, mà đi tìm một người đẹp hết thời đã hơn bốn mươi tuổi chứ?

Cho dù người này có là mẹ của cô ta thì cô ta vẫn phải nói một câu, bỏ người trẻ mà đi tìm một người già!

Sau đó, anh bạn trai mà cô ta vẫn luôn nói đã đối xử tốt với mình bao nhiêu lại vì mẹ Trương dịu dàng hiền thục, còn biết chăm sóc người ta, ở bên cạnh bà ta thì mình mới cảm thấy có được sự thoải mái tốt hơn về mặt tinh thần, hơn nữa, có rất nhiều chuyện, bà ta cũng có thể đưa ra kiến nghị. Bà ta còn có thể thông cảm cho ví tiền eo hẹp của mình, mà chưa bao giờ đòi ăn, đòi mua lung tung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận