Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 507: Chuyện cũ

.



Chương 507: Chuyện cũ

Chương 507: Chuyện cũ

Nói một cách đơn giản chính là hồi trước, Điền Chiến Bằng và Trịnh Hạo học chung trường cấp ba, vì tính cách của Trịnh Hạo cởi mở cho nên mối quan hệ với ai cũng không tồi, sống một cách vô cùng chói mắt.

Còn con người Điền Chấn Bằng này lại khá trầm tính và khiêm tốn.

Mối quan hệ giữa bọn họ chỉ là bạn học bình thường, đôi bên tự có vòng bạn bè nhỏ của riêng mình.

Hồi đó, gia đình của Điền Chấn Bằng cũng có điều kiện như bây giờ, chỉ là trưởng bối nhà họ Điền tuân theo lý luận "nuôi con theo kiểu nghèo khó thì mới có tiền đồ được", cho nên không chịu cho tiểu bối quá nhiều tiền.

Không chỉ không cho mà ngay cả đến chính bản thân bọn họ, ngoại trừ xã giao ra thì cũng rất ít khi ăn uống thịnh soạn.

Cho nên cho dù điều kiện gia đình của Điền Chấn Bằng ưu tú nhưng từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ chỗ ở khá tốt ra thì cũng không thể nói là ăn đẫy sơn hào hải vị được.

Trong lòng các bạn học cũng sẽ so sánh, Điền Chấn Bằng vẫn luôn được quy kết vào tầng lớp ở giữa kia nhưng cũng sẽ không giàu có bao nhiêu.

Mà Trịnh Hạo thì lại khác, nhà họ Trịnh là thế gia phong thủy nổi tiếng, người cầu tới cửa nườm nượp không dứt, từ nhỏ Trịnh Hạo đã trưởng thành bên cạnh ông cụ Trịnh, có thể nói là vô cùng được chiều chuộng.

Trừ những lúc bình thường, Trịnh Khai Nguyên cho con trai út tiền sinh hoạt không đúng hẹn ra thì bản thân ông cụ Trịnh cũng sẽ cho anh ta, hơn nữa, số tiền mà ông cụ cho hoàn toàn không ít hơn Trịnh Khai Nguyên.

Lúc mà đại đa số người chỉ mới có mấy trăm, mấy nghìn, cùng lắm là hơn vạn thì tiền trong tài khoản của Trịnh Hạo chưa bao giờ ít hơn năm mươi vạn.

Trang phục trên người lại càng nổi trội nhất trong tất cả mọi người, cứ thứ gì thịnh hành là anh ta mua ngay thứ đó, mấy đứa ảo tưởng sức mạnh hay mặc gì thì anh ta mua cái đó, toàn là hàng hiệu nổi tiếng cả.

Hơn nữa, anh ta luôn có thể mua được một món đồ không đàng hoàng nhất trong một đống quần áo đàng hoàng.

Chỉ một cái áo ngẫu nhiên đã có giá tám vạn nhưng bản thân anh ta lại càng không biết quý trọng hơn.

Cộng thêm gương mặt của Trịnh Hạo cũng không tồi, tính cách cũng ôn hòa, xán lạn thích cười, đối với anh cũng có thể bắt chuyện vài câu, nhân duyên với nữ giới còn cực tốt.

Đương nhiên, Điền Chấn Bằng lớn lên cũng không hề thua kém chút nào.

Nửa học kỳ sau của năm lớp mười một, anh ta đã hẹn hò.

Đối phương là một đàn chị lớp mười hai, tên là Lý Nghiên, vẻ ngoài nhỏ nhắn xinh xắn, trắng trẻo mềm mại, giọng điệu nói chuyện còn vô cùng ngọt ngào, toàn bộ những đặc biệt này đều đâm thẳng vào tim của Điền Chấn Bằng, trực tiếp khiến anh ta lọt hố tình yêu.

Sau đó, hai người bọn họ yêu đương nồng nhiệt một khoảng thời gian, vì ngân sách hẹn hò mà đến kỳ nghỉ, Điền Chấn Bằng còn chạy đến công ty của nhà mình làm thêm, cốt là làm thêm ngoài giờ, kiếm tiền mua quà cho bạn gái.

Điền Chấn Bằng chỉ hận không thể đi đến chỗ nào cũng dẫn cả cô bạn gái đó của mình theo, cho nên có rất nhiều người trong lớp đều biết cô ta.

Bao gồm cả Trịnh Hạo.

Khoảng hai tháng sau đó, đột nhiên Lý Nghiên trở nên lạnh nhạt với Điền Chấn Bằng, ngược lại, tỏ ra vô cùng nhiệt tình với Trịnh Hạo.

Điền Chấn Bằng thấy thế bèn nổi cơn ghen, có một ngày anh ta và Trịnh Hạo đánh nhau một trận ngay ở sân bóng.

Cũng chính vì thế mới chọc giận thiếu niên tưởng sức mạnh trong Trịnh Hạo này, sau đó, anh ta trực tiếp đồng ý lời theo đuổi của Lý Nghiên luôn.

Lần này lại càng như chọc thẳng vào phổi của Điền Chấn Bằng.

Trịnh Hạo cảm thấy mình là một người đàn ông, nói chuyện phải giữ lời, nếu đã đồng ý qua lại với con gái nhà người ta vậy phải qua lại thật.

Nhưng anh ta vẫn luôn là một tên thẳng nam sắt thép, cũng không biết phải hẹn hò yêu đương với con gái thế nào, thường đều là mỗi ngày nên làm gì thì làm cái đó, thi thoảng sẽ mau một món quà cho Lý Nghiên.

Nhưng thứ mà Lý Nghiên cần cũng không chỉ có mỗi quà cáp, cô ta còn muốn Trịnh Hạo có thể yêu mình đến mức điên cuồng mất não như Điền Chấn Bằng mới được.

Vì thế, cô ta thường xuyên mượn cớ đòi đi cùng Trịnh Hạo, bám theo bên cạnh anh ta, Lý Nghiên vô cùng có mắt nhìn, lại còn rất biết nói chuyện cho nên hai người hẹn hò cũng coi như vui vẻ.

Cộng thêm vẻ ngoài của Lý Nghiên đáng yêu, dẫn ra ngoài cũng rất nở mày nở mặt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận