Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1009: Sao Cái Tên Này Lại Hơi Quen Tai Thế Nhỉ

.



Chương 1009: Sao Cái Tên Này Lại Hơi Quen Tai Thế Nhỉ

Chương 1009: Sao Cái Tên Này Lại Hơi Quen Tai Thế Nhỉ

Loại cảm giác này, từ sau khi Ngụy Cảnh Hưng nổi tiếng cho đến nay vẫn chưa từng được trải nghiệm qua, nó khiến ông ta cảm thấy nhẹ nhõm và thích chí, nhất là khi người thi triển loại thuật pháp này còn là con gái nhà mình, sự từ hào đó gần như sắp tràn cả ra.

Vệ Miên không chỉ thi triển loại thuật pháp này lên người hai người bọn họ mà ngay cả vị trợ lý vẫn luôn đi theo bên cạnh Ngụy Cảnh Hưng cũng không bị người nhìn thấy rõ ràng.

Đợi khi đến phim trường, ba người nghênh ngang bước xuống khỏi chiếc nanny van, trợ lý đẩy chiếc xe lăn của Ngụy Cảnh Hưng, chen qua nhóm người hâm mộ đang hô hào ở cửa rồi đi vào trong mà không bị ngăn trở một tí nào.

Nhóm người hâm mộ chỉ thấy hơi kỳ quái, hình như bọn họ hoàn toàn không nhớ nổi người ban nãy đi qua đây trông như thế nào, không biết tại làm sao mà một người không có danh tiếng gì lại ngồi trên một chiếc xe tốt như thế.

Đoán đối phương có khả năng là bên đầu tư, tài lực mạnh đi!

Mấy người đi cùng nhân viên công tác tiến vào phim trường một cách thuận lợi, một đường đi ngang qua mấy đoàn làm phim đang quay phim, tới tận trong cùng.

Tô Bách Lâm nhìn thấy có người đi vào cũng chỉ tùy tiện liếc mắt nhìn một cái, vừa định quay đầu đi lại nhìn thấy nhân viên công tác được mình phái ra ngoài đón người.

Ông ta chợt trừng to mắt nhìn về phía người đang ngồi trên xe lăn, nhưng gương mặt của người kia như bị một đám sương mù che lấp, dù có làm thế nào cũng không thể nhìn thấy rõ được.

Vệ Miên xác nhận đã đến nơi vì thế mới vung tay, thuật pháp trên người cả ba đồng thời biến mất.

Tô Bách Lâm nhìn thấy người vốn hoàn toàn không thể trông thấy rõ đột nhiên hiện ra một gương mặt quen đến không thể nào quen hơn được kia.

Lúc này, đôi mắt của Ngụy Cảnh Hưng sáng lấp lánh, nhìn ông ta với khóe miệng mỉm cười.

"Cảnh Hưng!"

Tô Bách Lâm lập tức nhét hết công việc trong tay vào lòng phó đại diễn rồi sải bước đi ra cửa.

Ngụy Cảnh Hưng cũng từ từ đứng dậy khỏi xe lăn và bước lên một bước, hai người kích động ôm chầm lấy nhau.

Tô Bách Lâm thật sự thấy mừng cho người anh em, tinh thần và trạng thái của đối phương đã hoàn toàn khác hẳn với lần gặp mặt vào ba năm trước đó, cảm giác cả người đã có tinh thần khí, chứ không còn cảm giác u ám nặng nề kia nữa.

Sau khi hai người ôm nhau xong lại không nhịn được mà nắm tay nhau hàn huyên vài câu, không ai khách sáo mà tất cả đều là thật lòng thật dạ cả.

Bọn họ có thể ngụy tạo và khách sáo với bất cứ ai nhưng duy chỉ đối với người kia là hoàn toàn không cần thiết.

Sau khi nói thêm vài câu, Ngụy Cảnh Hưng mới vẫy tay với Vệ Miên: "Miên Miên, qua đây gặp bác Tô của con đi."

"Lão Tô, đây là con gái tôi, Vệ Miên."

Tô Bách Lâm sững sờ: "Vệ Miên?"

Sao cái tên này lại hơi quen tai thế nhỉ?

Vệ Miên tiến lên một bước, mỉm cười với Tô Bách Lâm: "Chào bác Tô!"

"À à được được!"

Tô Bách Lâm nhìn thấy Vệ Miên như một bông hoa là lập tức vui vẻ, ông ta không ngờ con gái của lão Ngụy cũng hoàn toàn thừa kế dung nhan của cha mình.

Hai người thoạt nhìn đều có nét đẹp riêng nhưng nếu nhìn kỹ sẽ biết có rất nhiều điểm tương đồng ở ngũ quan, chỉ là ngũ quan tương đồng nhưng lại ôn hòa và dịu dàng hơn khi ở trên gương mặt của cô gái trẻ.

Tô Bách Lâm đang định tiếp tục nói gì đó, hoặc là tặng ít quà gặp mặt gì đấy thì đột nhiên lại nghe thấy một giọng nói ngạc nhiên và vui mừng vang lên phía sau mình.

"Vệ đại sư?"

Vệ Miên nghe thấy cách gọi quen thuộc này cũng nâng mắt lên nhìn qua, sau đó chỉ nhìn thấy một bóng người tròn ủng.

Gương mặt đó thật sự cũng khá quen mắt, cô nghĩ ngợi trong đầu một lượt rồi rất nhanh đã nhớ ra được thân phận của người kia, chính là người giám chế của đoàn làm phim của Tang Khánh Sinh, hình như... họ Bạch thì phải?

"Giám chế Bạch?"

"Vâng vâng!"

Cơ thể tròn quay của giám chế Bạch chen tới từ đằng sau Tô Bách Lâm một cách vô cùng linh hoạt, lập tức dẫn đầu bắt tay Vệ Miên trước.

"Ôi trời, Vệ đại sư, đúng là lâu quá không gặp rồi, lúc đó cô làm phép cho đoàn phim [Tiên Hiệp Tình Duyên] chúng tôi, sau này bộ phim truyền hình đó nổi như cồn nhưng mãi vẫn chưa tìm được cơ hội để cảm ơn cô! Cô xem, vậy mà chúng ta lại gặp được nhau ở đây, tối nay tôi mời khách, mong cô với ảnh đế Ngụy nhất định phải nể mặt đấy nhé!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận