Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1091: Cân Bằng

.



Chương 1091: Cân Bằng

Chương 1091: Cân Bằng

Hắc giao là vật sống chứ không phải âm linh, suốt một thời gian dài bị sát khí bao quanh cũng không phải chuyện tốt, chỉ có hại chứ không có lợi gì đối với tu hành của nó, cho nên nó bắt đầu nghĩ cách xử lý sạch sát khí trên người.

Thế nhưng đã thử rất nhiều cách rồi mà không có một cách nào có thể thành công.

"Sau đó, ta tình cờ phát hiện ra mình có thể hấp thụ sinh khí từ trong cây cối và hoa cỏ trong núi rừng, cũng có thể dựa vào sinh khí để đối kháng với sát khí quanh người mình!"

"Tuy rằng vẫn chưa đủ để hoàn toàn loại bỏ sát khí trên người ta, nhưng có thể dựa vào đó để đạt đến thế cân bằng."

Vệ Miên nghe xong lại không nhịn được mà nhíu mày.

Cô tiến lên vài bước và cảm nhận kỹ càng sát khí trên người con hắc giao.

Âm sát này luôn khiến cô cảm thấy quen thuộc, nhìn thể khí màu đen không ngừng cuồn cuộn kia, trong đầu cô chợt lóe lên một suy nghĩ.

Vậy mà âm sát khí trên người hắc giao lại giống y như đúc với khí tức phun trào ra từ chỗ hang động – nơi long mạch bị phá hỏng kia.

Vì sát khí ở chỗ long mạch bốc lên từ dưới lòng đất mang theo mấy phần hơi ẩm và mùi bùn đất bên dưới lòng đất, cho nên chỉ cần lại gần hơn một chút là có thể phân biệt được vô cùng rõ ràng.

Cô lập tức nói lại phát hiện này với Sở Chính, mấy người Sở Chính vừa nghe cũng tiến lại gần hơn một chút, sau khi cảm nhận kỹ càng, bọn họ cũng tán đồng với quan điểm của Vệ Miên.

Xem ra hắc giao đã từng nán lại khu vực gần long mạch một khoảng thời gian khá dài, lại dựa vào sát khí và long khí còn sót lại để hồi phục thương thế trên người nên khó tránh khỏi trên người sẽ dính không ít.

Sở dĩ hắc giao luôn có suy nghĩ đồ thôn kia, chỉ sợ cũng là vì chịu sự ảnh hưởng của sát khí.

Sau khi Vệ Miên hiểu ra cũng thở dài một tiếng não nề, cô lại một lần nữa khuyên ngăn: "Mi đã tu luyện ngàn năm chắc chắn cũng đã sớm hiểu ra được một đạo lý, phàm là người tu luyện đại đạo không có một ai không ứng kiếp. Mi thảo phong thất bại vốn chính là kiếp số thuộc về ngươi, cứ yên tâm ứng kiếp, làm sao biết được sau này sẽ không còn còn cơ duyên lớn chờ đợi chứ?"

Hắc giao không nói gì nhưng từ trong đôi mắt có thể nhìn ra được nó cũng hơi dao động rồi.

Lộ Anh Tài cũng hiếm khi có thể nhìn thấy thiên địa linh vật đã vượt qua lôi kiếp, nghĩ có thể giúp một phen thì cũng cố gắng hết sức giúp đi vậy.

"Trên đời này thiện ác đến cuối cùng đều có báo, cho dù mi không ra tay thì hai con người đó vì ác niệm trong lòng mà sau này cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì. Nhưng mi lại ra tay sớm, vô duyên vô cớ rước phải một thân nghiệp chướng mà thôi."

Vệ Miên cười ôn hòa: "Nếu đã như vậy, còn không bằng mỗi người chúng ta giúp một tay giải trừ âm sát trên người nó, về phần nghiệp chướng trên người hắc giao cứ để bản thân nó sau này làm nhiều việc thiện hơn, từ từ bù đắp lại vậy."

Dù sao người trên hòn đảo này cũng đang cung phụng nó, trong vô tình đã biến con hắc giao này trở thành giao bảo vệ của hòn đảo nhỏ, cũng có thể rút ngắn thời gian tu luyện của nó đi!

Khi nào tu thành chính quả thì khi đó rời đi!

"Cách này rất hay, đôi bên cùng có lợi!"

Ninh Lạc Thành và Sở Chính đều đứng ra bày tỏ sự đồng ý, bọn họ cũng không đành lòng nhìn tu vi nghìn năm của hắc giao bị hủy hoại trong chớp mắt, đây có thể nói là một biện pháp vẹn toàn cả đôi đường.

Sau đó tám vị giám khảo thảo luận một phen và đều cảm thấy cách này hay, người tu đạo phần lớn đều hiền lành, cũng bằng lòng vươn tay cứu giúp trong phạm vi năng lực của mình.

Ngược lại, cũng có tuyển thủ tham gia thi đấu muốn phản đối, cứ cảm thấy hắc giao có ngày hôm nay là hoàn toàn đáng kiếp, nhưng ngại vì ý kiến của ban giám khảo nên không dám thể hiện ra. Người duy nhất muốn chèn ép vài câu chính là Chung Diệu Ý nhưng cuối cùng cũng phải khóa mõm dưới cái nhìn chòng chọc của Chung Sóc.

Hắc giao nghe nói có thể hóa giải sát khí không ngừng quấn quanh thân mình là nào còn một chút vẻ oán hận gì nữa đâu, nó lập tức đồng ý ngay.

Sát khí có thể bị xua tan vậy nó cũng không cần phải dựa vào việc hấp thụ sinh khí để duy trì thế cân bằng nữa, bằng không ngày nào cũng hấp thụ sinh khí mà tu vi lại không tiến bộ được tí nào, nó cảm thấy tu luyện vô vọng nên tâm thái mới sụp đổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận