Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 480: Nghe Theo

.



Chương 480: Nghe Theo

Chương 480: Nghe Theo

Bề ngoài trông cô ta có vẻ rất bình thường nhưng Ôn Lăng Tâm không thể đứng hoặc là đi đường quá lâu, chạy nhảy lại càng khỏi cần nghĩ đến.

Đây cũng là lý do tại sao phải mấy năm sau cô ta mới có thể nổi tiếng được, vì phần lớn thời gian trong này đều đang dùng để dưỡng thương và phục hồi chức năng.

Bát tự của Ôn Lăng Tâm rất đẹp, là một mệnh cách phú thọ song toàn, hơn nữa, cả đời này cô ta đã làm rất nhiều việc thiện.

Vệ Miên cứu được một người như thế, sau này mấy công đức mà Ôn Lăng Tâm nhận được sau khi làm việc thiện cũng sẽ giúp cô trung hòa với một vài nhân quả.

Hồ Thắng Nam thấy điện thoại đã bị cúp bèn nhìn về phía Ôn Lăng Tâm với vẻ rất bất mãn: "Chúng ta sắp đến muộn rồi đấy, tổng giám đốc Triệu vừa mới gọi điện giục xong."

Ôn Lăng Tâm nhẹ giọng trấn an cô ta: "Chị Thắng Nam, chị cứ nghe tôi đi, chỉ dừng một lúc thôi mà, nếu chúng ta đã muộn rồi vậy cũng không thiếu một phút này đâu, cùng lắm thì lát nữa lái nhanh hơn một chút thôi, không phải tài xế Vương biết đường tắt hay sao?"

Hồ Thắng Nam rất tức giận nhưng khi đối diện với gương mặt tươi cười ôn hòa của Ôn Lăng Tâm là cô ta lại không thể nào giận được nữa, chỉ đành đỡ trán với vẻ mặt bất đắc dĩ, nghĩ xem lát nữa phải dùng lý do gì mới có thể qua chuyện này đây.

"Bỏ đi, lần này cứ nghe cô..."

"Rầm!"

Hồ Thắng Nam còn chưa nói hết câu thì đột nhiên cách đó không xa truyền tới một tiếng va chạm cực lớn, dọa ba người đang ngồi trong xe sợ hết hồn, bọn họ vội vàng nhìn ra bên ngoài.

Con đường này vì là đường một chiều cho nên bình thường xe cộ đi ngang qua cũng không nhiều, cũng chính vì như thế nên tài xế Vương mới dự định lái xe chở hai người bọn họ đi qua đây.

Có vẻ như là một đống xi măng, mà hình như trong đó còn lẫn với cả gạch xanh, trên mặt đất còn có rất nhiều mảnh thủy tinh, thậm chí, còn có luôn khung cửa sổ đã biến dạng, kèm theo một đống thùng và đồ đạc nằm rải rác.

"Cái gì... vừa rơi xuống vậy?"

Hồ Thắng Nam nhìn rất lâu mà vẫn không nhìn ra được, xem chừng là rơi từ số tầng rất cao xuống, bằng không cũng không thể nát bét thành như thế được.

Vẫn là tài xế Vương nhìn ra trước: "Tôi thấy có hơi giống một cái ban công thì phải? Là ban công nhà ai rơi xuống vậy?"

Nói xong, ông ta mở cửa xe đi xuống rồi đứng ở ven đường nhìn lên trên tòa nhà.

Tòa nhà này tổng cộng có mười lăm tầng, ông ta phải cố gắng ngẩng đầu nhìn lên trên, rất nhanh đã trông thấy vị trí vốn nên là của ban công thuộc một hộ gia đình ở khá cao đã trống huơ trống hoác.

Tài xế Vương chui vào trong xe, cũng không quan tâm đây là đường một chiều mà trực tiếp quay đầu xe trở về.

"Ôi trời ơi, cũng không biết là ban công nhà ai, chắc chắn là để đồ quá nặng đây mà, nói ra thì đúng là may mắn thật đấy, bằng không, phỏng chừng cái thứ đó đã đập thẳng vào xe của chúng ta rồi, ôi tôi sợ chết mất thôi! Sau này tôi phải đến chùa khấn vái mới được, thiệt tình, a di đà phật!"

Vốn dĩ nghe khúc trước còn không cảm thấy được gì nhưng khi nghe đến khúc sau, Hồ Thắng Nam và Ôn Lăng Tâm bèn đưa mắt nhìn nhau, nghĩ đến lời nói ban nãy của cô gái trẻ kia mà trong lòng bọn đều nổi giông bão.

Ôn Lăng Tâm chỉ cảm thấy da gà da vịt khắp người đều nổi hết cả lên, loại cảm giác biết mình suýt chút nữa đã chết đó thật sự khiến người sợ sởn cả gai ốc.

Nghĩ đến lời mà cô gái trẻ kia đã nói, rất nhanh cô ta đã biết được lý do tại sao, còn nói hợp tác với đạo diễn Tang để sau này hãy bàn, liệu có phải có nghĩa là đối phương đã biết trước được chuyện sẽ xảy ra trên người mình không?...

Vài phút sau, Vệ Miên cúi mắt tính toán một phen, xác nhận Ôn Lăng Tâm đã thoát được một kiếp này mới vừa cười vừa đưa tài liệu của cô ta cho Tang Khánh Sinh.

"Đã có nữ chính rồi đấy, tôi sẽ làm phép cho ông, một là có thể đảm bảo mấy thứ không sạch sẽ sẽ tránh ra đoàn làm phim, cũng có thể khiến trạng thái của các diễn viên trở nên tốt hơn, và hai là giúp chiêu tài khai vận, đảm bảo tỷ suất xem đài của bộ phim này bứt phá kỷ lục."

Tang Khánh Sinh nghe thế lập tức mừng rỡ, hai thứ này vừa vặn là những thứ mà ông ta rất cần. Ông ta còn đang nghĩ sẽ phải quay lại hết toàn bộ các cảnh của Đường Uyển trước đó đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận