Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 112: Bộ Mặt Thật

.



Chương 112: Bộ Mặt Thật

Chương 112: Bộ Mặt Thật

Nhưng chỉ thấy Khổng Giải Ngọc trước đây không nhiệt tình với anh ta bao nhiêu nhưng cũng không từ chối quá mức gay gắt đột nhiên tránh tay của anh ta đi.

Mục Học Nghĩa: "..."

"Mục Học Nghĩa, nếu anh còn không chịu nói thật với tôi thì tôi cũng không ngại dẫn anh đến sở cảnh sát đâu."

Trong con mắt của Khổng Giai Ngọc hằn đầy tơ máu, tối hôm qua cô ta thức cả đêm không ngủ chỉ vì nghĩ mãi về chuyện này.

Càng nghĩ lại càng cảm thấy bốc hỏa, xưa nay cô ta thích thể diện có tiếng, thật sự chưa bao giờ từng phải chịu thiệt lớn đến như vậy.

"Em đang nói gì thế bảo bối?"

Mục Học Nghĩa cẩn thận quan sát vẻ mặt của cô ta, loại chuyện này chỉ cần không bị người bắt tận tay thì có làm thế nào cũng không thể thừa nhận được.

Nhìn thấy anh ta vẫn còn muốn giảo biện, Khổng Giai Ngọc dứt khoát kể lại chuyện đã xảy ra tối hôm qua một lần.

"Khi nào, ở đâu, dùng cách thanh toán gì, thậm chí cả mã số lô hàng của đôi giày đó, người ta đều biết hết mà anh vẫn còn giảo biện nói đôi giày đó là do anh mua, anh cảm thấy tôi có thể tin được không?"

"Anh có biết tối hôm qua nữ quỷ đã kêu đại sư giúp mình báo cảnh sát không? Chỉ với chuyện mà anh đã gây ra, giá trị tài sản bị trộm từ ba vạn trở lên đã được tính là con số lớn rồi, sẽ bị phán tù mười năm!"

"Một khi đi tù thì công việc hiện tại của anh còn muốn giữ lại được chắc? Đó hoàn toàn là năm mơ đi nhé!"

"Nếu không phải tôi bỏ ra một cái giá lớn mời đại sư đến giúp làm pháp sự tiễn nữ quỷ đó đi thì đợi anh về, chân của tôi đã bị chặt đứt rồi."

Mới đầu, lúc Mục Học Nghĩa nghe thấy bị phán tù mười năm còn cảm thấy hơi kinh hoàng, nhưng sau khi nghe tiếp về sau, càng nghe lại càng cảm thấy không đúng.

Mấy câu này là có ý gì đây?

"Em đang ám thị kêu anh trả tiền đấy sao?" Mục Học Nghĩa thu lại vẻ nhiệt tình trên gương mặt, hỏi với vẻ mặt không rõ.

Khổng Giai Ngọc sững sờ, sau đó trong lòng lại khó chịu.

"Tôi ám thị cho anh trả tiền cái gì, anh trả tiền không phải là chuyện hiển nhiên hay sao? Lẽ nào chuyện này không phải vì anh ăn trộm giày của người ta sao? Mà anh trộm cũng thôi đi, lại còn trộm giày của một người đã chết, tôi đã mất thể diện đến như thế rồi còn phải giúp anh dẹp yên chuyện này, kêu anh trả tiền không phải là chuyện nên làm hay sao?"

Mục Học Nghĩa nhìn chằm chằm vào cô ta với đôi mắt dữ tợn rồi đột nhiên bật cười ha ha: "Nên, đúng là nên trả, cô nói đi, bao nhiêu tiền?"

Khổng Giai Ngọc vốn muốn báo nhiều hơn nhưng cô ta thấy tinh thần của Mục Học Nghĩa không được ổn cho lắm, có thế nào cũng chỉ sợ thật sự chọc giận anh ta nên vẫn quyết định nói thật.

"Ba vạn."

Khóe miệng Mục Học Nghĩa nhếch lên một nụ cười chế nhạo: "Ba vạn, lão tử đã ngủ với cô hai ngày, chăm sóc cô như con gà mái cao cấp nhất, mỗi ngày một vạn cũng đã đủ lắm rồi, hay là đêm nay cô ngủ với tôi một lần nữa đi, ngủ ba ngày cho tròn, cảm thấy thế nào?"

Khổng Giai Ngọc nhất thời không phản ứng lại được.

Đây là lần đầu tiên cô ta nghe được những lời như thế thốt ra từ miệng Mục Học Nghĩa, thậm chí có thể nói là chưa từng có người nào nói chuyện với cô ta như vậy.

Đợi lúc phản ứng lại được đối phương đang nói gì, Khổng Giai Ngọc chỉ cảm thấy lửa giận bốc thẳng lên não.

"Anh nói cái gì đấy?"

Mục Học Nghĩa cười lạnh, một tay bóp hai má của cô ta: "Lão tử nói tối nay cô ngủ với tôi một đêm nữa, hầu hạ tốt thì tôi mới trả tiền cho cô, dù sao thì cô cũng là một con điếm mà thôi!"

Anh ta nói xong, một tay khác lại túm lấy cổ áo của Khổng Giai Ngọc.

Khổng Giai Ngọc kinh hồn bạt vía, vội vàng giơ hai tay che ngực mình.

Mục Học Nghĩa nhắm chuẩn cơ hội giơ tay túm mái tóc dài của cô ta, kéo cả người vào trong phòng ngủ.

"Anh muốn làm gì?"

"Anh mau thả tôi ra!"

"Cứu tôi với!"

"Con điếm thối tha này, bây giờ còn tỏ vẻ thanh cao với tao làm gì, lão tử theo đuổi mày hơn nửa năm, ngày nào cũng tặng đồ ăn đồ uống nhưng mày lại không động lòng một tí nào cả."

"Rồi lúc lão tử tặng mày một đôi giày hơn ba vạn là mày lập tức đồng ý luôn? Không phải mày hám của thì là gì?"

"Loại đàn bà giống như mày đúng là đã làm điếm lại muốn lập đền thờ, ngủ cũng đã ngủ rồi, bây giờ lại còn giả bộ làm liệt nữ trinh tiết với tao làm gì?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận