Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 957: Vớ Lấy Con Dao Làm Bếp

.



Chương 957: Vớ Lấy Con Dao Làm Bếp

Chương 957: Vớ Lấy Con Dao Làm Bếp

Hai người đang ngồi trên sô pha, lúc này đã gần đến bảy giờ rồi.

"Cha mẹ, hai người đừng bật đèn nhé, lát nữa cứ giả bộ như trong nhà không có ai, con nói OK thì cha mẹ hẵng nhảy ra tạo bất ngờ cho cô ấy!"

Đây chính là cách mà Đồng Lỗi tự nghĩ ra, đại sư chỉ bảo anh ta tìm lý do đón cha mẹ vợ đến nhà mà thôi.

Biện pháp này cũng đã tốn hết chất xám mà anh ta vắt ra được, vừa vặn ngày mai chính là ngày kỷ niệm sáu năm yêu nhau của hai người, chỉ nói là để chúc mừng nên đón cha mẹ vợ tới nhà ăn chung bữa cơm rồi ngày mai lại chở về sau.

"Được được được!"

Mẹ Tôn vội vàng đồng ý, cũng vui vì thấy tình cảm của đôi vợ chồng trẻ tốt.

Thấy bà ta thật sự không thoải mái trong người, Đồng Lỗi dứt khoát đưa hai người đến phòng ngủ bên, kêu bọn họ nằm ngủ một lúc.

Còn bản thân anh ta thì vẫn trở về căn bếp không bật đèn kia.

Mười phút sau, đột nhiên cửa nhà truyền tới tiếng khóa cắm vào ổ khóa.

Chuyện sau đó diễn ra giống y như những gì mà Vệ Miên đã nhìn thấy trong thiên nhãn, Tôn Thiến Tuyết đã về nhà nhưng lại không về một mình, mà đằng sau cô ta vẫn còn một người đàn ông thấp bé nữa.

Bố cục của nhà Đồng Lỗi không có quy tắc cho lắm, tự có một hành lang, phòng ngủ bên nằm ở tận cùng của hành lang ấy, cộng thêm phòng ngủ bên còn để mở cửa sổ cho nên lúc đầu, tiếng động ở bên này không thể truyền qua được.

Nhìn thấy Tôn Thiết Tuyết và anh Diêu kia đưa đẩy nhau trong phòng khách, lúc này Đồng Lỗi hoàn toàn không còn nhớ ra được lời nhắc nhở của Vệ Miên đối với mình, vẫn giống như những gì mà cô đã nhìn thấy trong thiên nhãn kia, Đồng Lỗi vớ lấy con dao làm bếp là chém xuống.

Nhưng vì ngoài cửa có một cái ghế mà vừa rồi mẹ vợ đã ngồi, Đồng Lỗi đang kích động lao tới vấp vào một cái, phát ra tiếng "keng" rất lớn, làm đôi mèo mả gà đồng trên sô pha kia kinh hoàng.

Hai người mượn nhờ ánh sáng hơi yếu bên ngoài nhìn thấy con dao làm bếp lóe lên tia sáng lạnh, lập tức sợ hãi la lên.

Đồng Lỗi nhanh chóng bò dậy chém về phía anh Diêu đang chạy về phía cửa.

"Cứu tôi với..."

"Chồng ơi chồng, đừng mà..."

Tôn Thiến Tuyết vội vàng ngồi dậy khỏi sô pha, muốn chắn trước mặt Đồng Lỗi, lúc này cô ta cũng không quan tâm liệu mình có bị chém hay không mà chỉ muốn lao tới cứu người trước đã.

Thế nhưng, suy cho cùng cô ta vẫn chậm hơn Đồng Lỗi một bước, đợi khi cô ta ôm được đùi của Đồng Lỗi thì nhát dao đầu tiên của anh ta đã chém vào vai anh Diêu.

"Á!"

Lúc này, động tĩnh bên ngoài cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của hai vợ chồng già đang ở phòng ngủ bên, bọn họ vội vội vàng vàng lao ra khỏi phòng thì nhìn thấy phòng khách loạn như nồi cám heo.

Cha Tôn nhìn thấy con rể đang cầm dao rồi lại nhìn đứa con gái đang ôm chân anh ta, vốn còn tưởng người bị chém là con gái nhà mình.

Ông ta vội vàng định chạy tới cướp con dao trong tay Đồng Lỗi nhưng mới đi được hai bước đã nhìn thấy một người đàn ông khác.

Cha Tôn lập tức hít thở dồn dập, lần này, ông ta còn có gì mà không hiểu nữa.

"Dừng tay, Đại Lỗi, dừng tay mau, có chuyện gì thì từ từ nói, cha với mẹ con đều sẽ làm chủ cho con, mau dừng tay đi con ơi!"

Trải qua màn khuyên ngăn của cha Tôn, mẹ Tôn, cộng thêm Tôn Thiến Tuyết liều mạng ngăn cản, cuối cùng cũng ngăn được Đồng Lỗi định tiếp tục chém dao, nhưng vừa rồi nhân lúc hỗn loạn, anh ta cũng đã chém được thằng chó kia thêm mấy nhát nữa, chỉ là cũng không nghiêm trọng quá mà thôi.

Đợi cha Tôn cuối cùng cũng cướp được con dao từ tay Đồng Lỗi, ông ta lập tức gọi cho 120, vừa vặn xe cứu thương cũng đang ở tiểu khu này lập tức qua đó đưa người đến bệnh viện.

Thấy người đã được xe cấp cứu chở đi, cha Tôn quay phắt đầu lại.

"Chát!"

Đây là lần đầu tiên ông ta ra tay đánh con gái mình, chỉ cảm thấy bản mặt già này đã mất sạch thể diện vì cô ta.

Đồng Lỗi cũng bị cảnh sát dẫn đi, chẳng qua khác với trước đó một điểm là anh Diêu chỉ bị thương, vẫn chưa mất mạng.

Anh ta bị người chém nên đương nhiên không thể cho qua chuyện này được rồi, mới đầu còn cắn chặt không thôi, muốn tống Đồng Lỗi vào tù.

Bạn cần đăng nhập để bình luận