Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 543: Con điên

.



Chương 543: Con điên

Chương 543: Con điên

Vì thế, cô ta cầm cốc trà sữa đang cầm trong tay kia qua đó,"vút" một tiếng, cốc trà sữa sượt qua tóc của Miêu Thi Lan, đập xuống mặt bàn đằng trước.

Vừa vặn chính là hãy ghế ngồi mà Phùng Tĩnh vừa mới chiếm được.

Tuy rằng không phải ghế mà cô ấy chiếm nhưng cốc đựng trà sữa cũng chỉ như thế thôi, cô ta ném như vậy khiến mấy chỗ ngồi bên cạnh nó cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Cũng may mà lúc này, các bạn học ngồi hàng trước cũng không tính là nhiều, không hắt lên quần áo của ai, bằng không, chuyện này vẫn chưa xong đâu.

Ném xong cốc trà sữa, Tào Hồng cảm thấy đã tìm lại được một chút thể diện, vẻ mặt dịu đi không ít.

"Úi, trượt tay, thật sự xin lỗi nhé, lát nữa tôi mời mọi người đi uống trà sữa để nhận lỗi."

Bây giờ các sinh viên ngồi trong lớp có đến tám mươi, chín mươi phần trăm không thể mua được túi xách LV, nếu cô ta nói một vài lời khó nghe thì chắc chắn sẽ đắc tội với mấy người này.

Cô ta cũng không ngu đến mức đó, kêu cô ta đắc tội với một, hai người còn được, nhưng nếu nhiều hơn thì cô ta cũng không ngu đâu.

Vệ Miên đã sớm đi theo đằng sau Phùng Tĩnh vào trong lớp rồi, cho nên cô cũng đã nhìn thấy hết quá trình giằng co của hai người kia.

Cô biết Miêu Thi Lan, tính cách của người này thuộc loại hình bạn không chọc tôi thì tôi không chọc bạn, không chủ động gây sự nhưng tuyệt đối cũng không sợ rắc rối.

Vệ Miên theo thói quen nhìn tướng mặt của hai người này trước, có đôi khi rõ ràng nhìn ra được nhân phẩm có vấn đề nên cô chỉ bằng lòng duy trì quan hệ ngoài mặt mà thôi.

Mà Tào Hồng chính là một trong số đó.

Miêu Thi Lan làm sao không hiểu Tào Hồng có ý gì, rõ ràng đối phương đang dọa nạt cô ta, nếu đến chuyện này mà cô ta cũng có thể nhịn được vậy sau này nói không chừng một ngày nào đó, Tào Hồng sẽ cưỡi lên cổ cô ta mà ẻ mất.

"Tào Hồng, cậu làm vậy là có ý gì hả, ném trà sữa vào người tôi? Sao thế, còn định đánh nhau à?"

Tào Hồng lại không hề sợ bộ dáng này của cô ta một chút nào cả, còn giơ tay cuộn lọn tóc xoăn sóng đã tạo hình của mình, trên gương mặt mang theo vẻ ngạo mạn.

"Ơ kìa, cậu xem cậu nói kìa, tôi đã bảo mình bất cẩn mà cậu vẫn chưa chịu thôi à, cùng lắm thì tôi mời cậu uống hai cốc trà sữa là được chứ gì? Đúng là đồ nhỏ mọn!"

Lần này đã suýt chút nữa khiến Miêu Thi Lan bùng nổ, cô ta đứng bật dậy, định lao tới vả cho Tào Hồng một phát.

Những bạn học khác thấy thế bèn vội vàng đứng dậy ngăn lại.

"Thi Lan, cậu đừng so đo với cô ta làm gì! Cô ta nói vậy rõ ràng là cố tình đó, cậu bớt giận đi!"

"Đúng đó, Thi Lan, bốc đồng chính là ma quỷ!"

Tào Hồng thấy Miêu Thi Lan thật sự định ra tay cũng sợ đến mức mặt mày trắng bệch, thẳng cho đến khi nhìn thấy đối phương bị các bạn học kéo về chỗ thì cô ta mới hậm hực ngồi xuống ghế, trái tim cũng lén lút hạ xuống.

Ngoài mặt cô ta vẫn hơi không phục nhưng miệng cũng không dám thở ra thêm nửa câu nào nữa.

Rất nhanh đã đến giờ vào tiết, sau khi giáo sư giáo sư vào lớp đã chính thức bắt đầu tiết học.

Ghế ngồi đằng trước đã bị hắt trà sữa lên, Vệ Miên và Phùng Tĩnh không có cách nào ngồi tiếp.

"Đúng là con điên!" Phùng Tĩnh chửi thầm.

Mấy người vốn đã chiếm chỗ ngồi đằng trước đều cầm sách vở của mình ra hàng sau, Vệ Miên và Phùng Tĩnh cũng ra hàng sau ngồi.

Tiết học này là môn lịch sử học phương Tây mà cô không thích, mắt của cô nhìn đằng trước, ngoài mặt trông có vẻ như đang nghiêm túc nghe giảng nhưng đầu óc cũng không biết đã lạc trôi đến phương trời nào rồi.

Một tiết học nhanh chóng trôi qua, chuông tan lớp vang lên, sau đó mọi người kéo nhau đi ra khỏi phòng học.

Vệ Miên và Phùng Tĩnh dự định lát nữa sẽ ra ngoài trường học ăn nên hai người dứt khoát được đến cuối cùng mới rời đi.

Kết quả, đi ra khỏi lớp học đã bắt gặp Tào Hồng ở ngay cổng trường, đứng chung với cô ta còn có người phụ nữ mà bọn họ đã gặp ở cổng trường mấy hôm trước.

Trước đấy ngồi trong xe còn chưa có cảm giác gì, nhưng lúc này, người phụ nữ đứng ở cổng rồi, Vệ Miên mới nhìn ra được dáng người của cô ta rất cao, cho dù không đi giày cao gót thì cũng phải gần một mét tám.

Hơn nữa, cách ăn mặc của cô ta cũng rất unisex, trên người là một bộ tây trang màu cà phê.

Bạn cần đăng nhập để bình luận