Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 755: Kỳ Quái

.



Chương 755: Kỳ Quái

Chương 755: Kỳ Quái

Mà bàn tay trái chắc hẳn nên cầm bảng phối màu kia của gã lại dùng sức nắm chặt bàn tay nhỏ mũm mĩm ở bên cạnh.

Bé gái mềm như bông, cánh tay cũng mũm mĩm, mềm mại.

Viên Viên mím môi.

Thầy Hoàng thật sự rất kỳ quái, cô bé nhìn cái thứ xấu xí và kỳ quái kia với vẻ hơi sợ hãi.

Nhưng ngày trước, sau khi cô bé nói cái thứ đó xấu, thầy Hoàng lập tức không vui, nói thẩm mỹ của cô bé có vấn đề, cần phải uốn nắn lại.

Nhưng thầy Hoàng đã nói mấy hôm nay sẽ dạy cô bé vẽ tranh nhân vật, trước tiên phải hiểu con người được cấu thành từ những bộ phận nào, những bộ phận đó trông như thế nào, phải vẽ ra sao, bằng không, sau này tranh vẽ ra sẽ không hài hòa, thoạt nhìn không được đẹp.

Thầy Hoàng còn nói, trước đây gã có một học sinh không chịu học tiết học này tử tế, sau này cánh tay vẽ ra dài như chân, chân thì ngắn như cánh tay, thoạt nhìn chẳng khác gì quái vật, rất xấu xí.

Để có thể vẽ ra búp bê ưa nhìn mà Viên Viên chỉ có thể ấm ức chấp nhận phương pháp học như vậy.

Nhưng cô bé chẳng thích một tí nào cả vì cái thứ đó có đẹp một tí nào đâu.

Cô bé muốn nói với mẹ nhưng thầy Hoàng lại bảo mấy thứ này đều là cách vẽ bí mật của gã, đã được tiểu ma tiên dùng pháp thuật lên, nếu như nói cho người khác thì cả đời này cũng không thể học được cách vẽ búp bê!

Viên Viên muốn vẽ búp bê, vẽ một con búp bê vừa ưa nhìn lại vừa thích cười giống như mẹ rồi tặng cho mẹ làm quà vào hôm sinh nhật.

Đợi cô bé học được rồi cũng có thể vẽ một con búp bê đẹp giống như chị Tiểu Miên và tặng cho chị Tiểu Miên.

Nhưng nếu cô bé nói ra ngoài thì thầy Hoàng sẽ không nói cho cô bé biết phải vẽ như thế nào nữa, Viên Viên không còn cách nào khác, chỉ có thể đồng ý sẽ giữ bí mật với thầy Hoàng, che giấu phương pháp học này đi.

Thầy Hoàng còn nói, đợi cô bé trưởng thành rồi sẽ biết phương pháp học này tốt bao nhiêu. Viên Viên không hiểu câu này có ý gì nhưng đã đồng ý với thầy Hoàng sẽ giữ bí mật, vậy cô bé nhất định sẽ làm được, sẽ không nói cho ai biết hết.

Nhưng buổi tối cô bé vẫn không nhìn được mà trộm nghĩ, cô bé vẫn không thích bảo bối xấu xí kia, cũng không muốn học lớp vẽ.

Lúc tên cầm thú họ Hoàng định bế cô gái nhỏ lên đùi mình, tiến thêm một bước thì tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

Trên gương mặt của tên cầm thú họ Hoàng lóe lên vẻ hoảng loạn, gã nhanh chóng chỉnh trang lại quần áo, gương mặt cũng khôi phục lại vẻ thong thả và bình tĩnh như thường, vừa nói mở cửa vừa cầm bảng phối màu bằng tay trái.

Sau khi cầm lên lại lén lút hạ thấp xuống một chút, vừa vặn có thể chặn được mép bàn, nhìn từ bên ngoài thì gã vẫn là chính nhân quân tử một trăm phần trăm.

Người đi vào chính là Giang Dao, trong tay cô ta cầm một đĩa dâu tây.

Tên cầm thú họ Hoàng liếc mắt nhìn cô ta rồi gật nhẹ đầu, sau đó thu lại tầm nhìn với vẻ mặt như thường, dặn dò cô bé mặt tròn một vài mục cần chú ý khi vẽ ngũ quan với giọng điệu trong trẻo lạnh lùng.

Giang Dao không lên tiếng, sau khi đặt đĩa dâu tây xuống lại ngồi nghe một lúc, thầy Hoàng giảng bài rất chuyên nghiệp, một người ngoài nghề như cô ta cũng nghe đến say sưa.

Thấy trạng thái của con gái hôm nay cũng được, Giang Dao gật đầu với vẻ hài lòng, nghe thêm vài phút rồi mới rời đi.

Cánh cửa vừa đóng lại, trong lòng chỉ còn lại mỗi hai thầy trò.

Đột nhiên tên cầm thú họ Hoàng đặt bút vẽ và bảng phối màu trong tay xuống mặt bàn, sau đó bế cô gái nhỏ bên cạnh đặt lên đùi mình.

Gã tiếp tục giảng dạy với vẻ đường hoàng.

"Có phải vừa rồi không tập trung không? Lúc thầy giảng bài không nghe, một đứa trẻ hư như em cần phải dạy dỗ lại!"

"Không có! Thầy ơi Viên Viên không có!"

Viên Viên không nhịn được mà phản bác, nghĩ một lát nữa có khả năng sẽ bị dạy dỗ, cuối cùng cô bé không nhịn được mà òa khóc.

"Hu hu hu Viên Viên không có, Viên Viên nghe giảng rất nghiêm túc mà hu hu hu!"

Cùng với tiếng khóc của Viên Viên càng ngày càng lớn, trên gương mặt của tên cầm thú họ Hoàng cũng lóe lên vẻ sợ hãi, gã vội vàng ôm cô bé trong lòng, một tay bịt chặt miệng cô bé, chỉ sợ để lọt ra một thanh âm nào đó lại gọi Giang Dao vừa mới rời đi quay trở lại.

"Im miệng!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận