Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 109: Không Tin

.



Chương 109: Không Tin

Chương 109: Không Tin

"Đúng rồi, là quà sinh nhật mà bạn trai của tôi tặng cho tôi đó."

Vệ Miên nói lại quá trình sự việc cho cô ta nghe.

"Sao có thể như thế được?" Khổng Giai Ngọc hoàn toàn không tin.

Đôi giày này là một trong những món quà mà cô ta nhận được hôm sinh nhật, người tặng giày là một người theo đuổi cô ta, tên là Mục Học Nghĩa, đã theo đuổi cô ta được non nửa năm rồi.

Khổng Giai Ngọc không phải loại con gái thích chơi đùa đàn ông, cô ta mãi vẫn không chịu đồng ý là bởi vì Mục Học Nghĩa có vài phương diện khiến cô ta không thích.

Nhưng hơn nửa năm này, anh ta vẫn luôn nhiệt tình như cũ, cho dù bị cô ta từ chối nhiều lần mà vẫn không chịu từ bỏ. Lúc cô ta cần thì anh ta luôn là người đầu tiên chạy tới.

Một khoảng thời gian trước cô ta đón sinh nhật, Mục Học Nghĩa lại ra tay tặng cho cô ta một đôi giày cao gót hơn ba vạn tệ, nói là mấy tháng liền phải nhịn ăn nhịn mặc chỉ vì cảm thấy đôi giày này vô cùng hợp với cô ta.

Trong buổi tiệc sinh nhật ấy, anh ta còn nói rất nhiều lời tâm tình, nói nếu như Khổng Ngọc Giai chịu đồng ý thì anh ta sẽ luôn luôn đối xử tốt với cô ta như vậy, muốn gì cũng sẽ mua cho cô ta hết, cho dù khi ấy không mua được thì cũng sẽ gom tiền vào mua giống như đôi giày này vậy.

Thậm chí còn nói sau này kết hôn rồi, chuyện gì trong nhà cũng sẽ giao vào tay Khổng Ngọc Giai, tóm lại là nói nhiều lắm, còn quỳ một gối xuống tỏ tình, lúc đó, các bạn còn hô hào theo.

Vẻ ngoài công việc của Khổng Ngọc Giai trông cũng có vẻ được nhưng đó cũng chỉ là lớp hào nhoáng bên ngoài, còn trên thực tế lại không kiếm được bao nhiêu tiền, cho nên đôi giày hơn ba vạn tệ này của Mục Học Nghĩa vừa xuất hiện đã khiến cô ta mê đắm.

Chính vì thế mà Khổng Ngọc Giai cũng đã thay đổi quan điểm về anh ta không ít, nghĩ đến mấy tật xấu nhỏ nhặt kia của anh ta cũng không quan trọng, trên đời này làm gì có người đàn ông nào hoàn hảo đâu, cùng lắm thì cô ta từ từ uốn nắn thay đổi cho anh ta là được.

Hơn nữa, mấy lời đó của người đàn ông và cả món quà kia đã khiến Khổng Ngọc Giai vô cùng nở mày nở mặt trước mặt nhóm bạn thân của mình, vì thế, cô ta thuận thế đồng ý luôn, hai người cũng trở thành bạn trai bạn gái của nhau.

Tối hôm đó các bạn cùng nhau chơi thông đêm, sau khi về nhà, Khổng Ngọc Giai bóc món quà ra, vô cùng quý trọng đôi giày cao gót mới này.

Cô ta còn chụp không ít ảnh rồi đăng một lượt lên hết các phần mềm xã hội.

Sau đó mới đi đôi giày dạo mấy vòng trong nhà trong hành lang, cuối cùng trở về nhà với vẻ hài lòng và thỏa mãn.

Cách này phải đi làm, cô ta cũng đi đôi giày cao gót ấy, tối hôm đó bắt đầu mơ thấy ác mộng.

Sau khi liên tiếp đi được vài ngày, Mục Học Nghĩa nói cô ta mơ thấy thứ không sạch sẽ, đề nghị đến chỗ anh ta ở.

Còn nói anh ta là đàn ông, dương khí mạnh, có anh ta ở bên cạnh có thể bảo vệ Khổng Ngọc Giai.

Thật ra, chỉ cần là người trưởng thành đều hiểu được ý nghĩa trong câu nói này, Khổng Ngọc Giai cảm thấy hơi nhanh, nhưng Mục Học Nghĩa nhiều lần khuyên nhủ, cuối cùng cô ta cũng ỡm ờ đồng ý.

Cô ta sống ở bên đó hai ngày nhưng tình hình mơ thấy ác mộng không hề thuyên giảm được một chút nào, vừa vặn Mục Học Nghĩa phải đi công tác mấy hôm cho nên cô ta thuận thế chuyển về nhà mình luôn.

Bây giờ nghe Vệ Miên nói như thế, cô ta chỉ cảm thấy không có khả năng.

Mục Học Nghĩa không nghèo, tiền lương một tháng cũng phải một vạn hai, anh ta không có phiền nào về khoản nợ nhà cửa hay xe cộ, cho nên anh ta nói gom góp mấy tháng trời để mua đôi giày cao gót này cho mình là Khổng Ngọc Giai không nghi ngờ một chút nào hết.

Nếu nói Mục Học Nghĩa bất cẩn mua phải đôi giày bị người khác trộm thì cô ta còn tin, nhưng nếu nói anh ta sẽ đi trộm một đôi giày hàng hiệu của người khác để về tặng mình thì cô ta kiên quyết không tin.

"Chuyện này... chuyện này không có khả năng." Khổng Giai Ngọc vô cùng khẳng định.

Mắt chọn đàn ông của cô ta vẫn có chứ!

Vệ Miên nhìn cô ta chằm chằm: "Có khả năng hay không, cô cứ gọi điện hỏi một cuộc không phải là biết ngay hay sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận