Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 687: Chúc mừng

.



Chương 687: Chúc mừng

Chương 687: Chúc mừng

Đã một khoảng thời gian không gặp, chỉ thấy nét mặt của cô ta đã giãn ra, trông đẹp hơn hẳn một khoảng thời gian trước đó.

Tầm nhìn của Vệ Miên dừng lại trên gương mặt của đối phương, không khỏi nhếch môi lên cười.

"Chuyện tốt sắp tới, chúc mừng nhé!"

Tiền Lệ nghe được câu này lập tức để lộ ra vẻ ngại ngùng của thiếu nữ, cô ta nhìn chằm chằm vào Vệ Miên với đôi mắt sáng lấp lánh: "Quả nhiên không gì giấu được đại sư!"

Vệ Miên gật đầu: "Là đào hoa chính, sẽ răng long đầu bạc với nhau."

Tiền Lệ lập tức cười tít cả mắt lại, trong lòng vốn còn hơi thấp thỏm và bất an cũng lập tức thấy yên tâm hơn hẳn.

Cô ta và Dương Văn Kiệt đã thân thiết hơn rất nhiều, người đàn ông kia đã thể hiện lòng hảo cảm rất rõ ràng đối với cô ta, trải qua một khoảng thời gian tiếp xúc, cô ta càng ngày càng động lòng.

Một trong những mục đích ghé thăm hôm nay chính là muốn nhờ Vệ Miên giúp mình xem có thể viên mãn với Dương Văn Kiệt được hay không, nhưng không ngờ còn chưa nói gì mà đại sư đã nhìn ra được trước rồi.

Tiền Lệ nghĩ đến Dương Văn Kiệt, khóe môi không nhịn được mà nhếch lên, hai gò má cũng đỏ hồng, trông rất giống một thiếu nữ hoài xuân.

Người phụ nữ đi bên cạnh cô ta để mái tóc xoăn sóng xõa tung chính là bạn học cũ Tần Trình Song, cô ta đã sớm được nghe qua đại danh của Vệ Miên, vốn còn bán tín bán nghi về phương diện phong thủy này, nhưng lúc này Tiền lệ còn chưa kịp nói gì mà đối phương đã có thể nhìn ra được chuyện tốt của cô ta sắp tới, khiến trong lòng Trần Trình Song không khỏi có thêm vài phần tin tưởng.

Ngược lại, cô ta không cảm thấy Vệ Miên trẻ tuổi, không đáng tin, theo quan điểm của cô ta thì người có bản lĩnh nhiều như thế, người trẻ tuổi mà đã có thành tựu lại càng không nằm ở số ít.

Cô ta gần như đã nhìn thấy hết quá trình phát triển giữa Tiền Lệ và Dương Văn Kiệt cho nên cũng hiểu rõ chuyện về hai người này hơn bất cứ một ai.

Đó quả thật là một người đàn ông rất ưu tú cả về nhân phẩm và tướng mạo, đặc biệt là có năng lực nữa.

Với người có gia thế giống như bọn họ, thật ra điều kiện kinh thế của bên năm chỉ là hoa thêu trên gấm thôi, nhân phẩm mới càng quan trọng.

Thấy có khách tới, Ngưu Tĩnh Di lập tức đứng dậy, không bao lâu sau đã bưng trà nước pha sẵn lên phòng tiếp khách, Vệ Miên cũng dẫn người qua bên đó ngồi.

Trịnh Hạo thấy vậy cũng muốn đi theo hóng hớt, cho dù không học được gì nhưng coi như xem náo nhiệt cũng rất thú vị, nhưng không ngờ Vệ Miên lại dùng một ánh mắt ngăn cản anh ta.

Anh ta lại buồn bực ngồi về chỗ.

Vệ Miên lườm anh ta một cái, thuận tiện xách luôn mấy chùm nho vẫn còn nguyên vẹn trên bàn đi.

Trịnh Hạo: "..."

Không cho qua đó thì thôi sao còn mang cả nho của người ta đi chứ?

Ba người ngồi trong phòng tiếp khách, Tiền Lệ dẫn đầu giới thiệu với Vệ Miên trước: "Đại sư, đây là bạn học cũ của tôi, Tần Trình Song, hôm nay muốn nhờ đại sư bói nhân duyên giúp cô ấy, xem đào hoa chính của cô ấy có phải là người bây giờ không, nếu không phải thì đến khi nào mới có thể gặp được."

Tầm nhìn của Vệ Miên chuyển về phía người phụ nữ vẫn luôn ngấm ngầm quan sát cô kể từ lúc bước vào đây.

Người phụ nữ này thoạt nhìn còn rất trẻ, làn da trắng trẻo mịn màng, không thấy có một chút tàng nhang hay nếp nhăn nào hết, trông cứ như một cô gái trẻ tuổi chỉ mới hơn hai mươi vậy.

Mày liễu mắt phượng, mũi hếch môi anh đào, ngực nở eo thon, là một người rất có sức hút.

Phối với mái tóc xoăn sóng để xõa có tạo hình của cô ta lại càng vô cùng có hương vị phụ nữ hơn, là loại hình lúc đi đường gặp được cũng sẽ khiến người liếc mắt nhìn thêm vài cái đó.

Hơn nữa, gương mặt của người này tỏa ánh hồng, có thể thấy đang có đào hoa quấn người.

Nhưng đào hoa này lại là một đào hoa nát.

Vệ Miên nhấp một hớp trà: "Người bạn trai hiện giờ của cô Tần kém cô không ít tuổi, ít nhất cũng phải mười tuổi, có đúng không?"

Tần Trình Song lập tức kinh ngạc, thế này cũng kỳ diệu quá rồi, cô ta chưa từng nói cho một ai biết hết, vậy mà đại sư chỉ liếc mắt nhìn có một cái thôi đã có thể nhìn ra được rồi.

Vệ Miên dừng một lúc rồi mới tiếp tục lên tiếng: "Chắc hẳn nên nói, mỗi một người bạn trai của cô Tần đều kém tuổi cô, nhưng mấy năm gần đây, độ tuổi chênh lệch càng ngày càng lớn."

Bạn cần đăng nhập để bình luận