Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 375: Ý Ngoài Mặt Chữ Đấy

.



Chương 375: Ý Ngoài Mặt Chữ Đấy

Chương 375: Ý Ngoài Mặt Chữ Đấy

Tiêu Chí Minh nghe được câu này lại hơi không tán đồng: "Đã ở nước ngoài rồi sao còn không đón bà cụ sang bên đó, bà ta đã nhiều tuổi như thế rồi còn phải sống một mình, nếu để xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào đó, đến khi ấy muốn hối hận cũng đã muộn rồi."

Vệ Miên gật đầu, ngược lại, cô cũng khá tán đồng về quan điểm này: "Tổng giám đốc Tiêu nói không sai, nếu ông có phương thức liên lạc của con cái bà ta thì có thể thông báo cho bọn họ về đây chịu tang."

Vu Phụng Thần lập tức phản ứng lại, chỉ là vẫn hơi khó mà chấp nhận được, ông ta hỏi với vẻ không chắc chắn cho lắm: "Là... là sao?"

Ý cười trên gương mặt của Tiêu Chí Minh cũng cứng ngắc, không phải ý mà ông ta đang hiểu đấy chứ?

Vệ Miên đối diện với tầm nhìn của hai người bọn họ rồi đưa ra một câu trả lời vô cùng chính xác và khẳng định: "Ý ngoài mặt chữ đấy, bà cụ kia đã chết ở trong nhà ít nhất được hai ngày rồi."

Vu Phụng Thần có hơi nhũn chân, ông ta cũng được tính là một người đã từng trải qua sóng to gió lớn nhưng lúc này sống lưng vẫn lạnh toát.

"Không... không thể nào? Hình như hôm qua tôi còn nghe nhìn thấy bà ta trong thang máy cơ mà..."

Vu Phụng Thần nhớ lại cẩn thận nhưng hình như không phải hôm qua, lẽ nào là hôm trước? Mấy hôm nay ông ta bị chuyện của Vu Nam Nam làm cho sứt đầu mẻ trán, làm việc gì cũng hốt ha hốt hoảng.

Thấy hai người đều hơi không tin, Vệ Miên dứt khoát dẫn bọn họ lên tầng sáu trước rồi tìm phòng 602.

"Cốc cốc cốc!"

Trong phòng không có bất cứ động tĩnh nào cả.

"Cốc cốc cốc!"

Vẫn không có tiếng động nào hết.

Lúc này, trên cơ bản Vu Phụng Thần đã tin tưởng lời nói của Vệ Miên rồi, tay ông ta hơi run lên, nghĩ đến bà cụ đã đầu tóc bạc phơ kia, mỗi ngày trông thấy ai cũng đều cười ha ha là trong lòng ông ta chợt thấy hơi khó chịu.

Vệ Miên đứng ở bên cạnh với vẻ mặt bình tĩnh: "Báo cảnh sát đi!"

Cô chỉ thấy hơi tò mò vì tại sao người đã chết được mấy hôm rồi mà hồn phách của bà cụ vẫn còn ở trong phòng.

Cảnh sát nhanh chóng tới nơi, đương nhiên Vu Phụng Thần không thể nói là vì đại sư đã nhìn ra được trong căn phòng này có người chết nên bọn họ mới qua đây, mà chỉ nói có quen biết với bà cụ, đã mấy hôm rồi không trông thấy người nên qua đây xem sao.

Nhưng gõ cửa rất lâu mà vẫn không có người nào ra mở, cũng hỏi hàng xóm bên cạnh nhưng họ đều nói không nghe thấy động tĩnh gì cả, lo bà cụ sẽ xảy ra chuyện nên mới báo cảnh sát.

Cảnh sát nhanh chóng mở cửa ra, vừa mới vào phòng đã ngửi thấy một mùi xác thối nhẹ, dân cảnh có kinh nghiệm gần như không cần đi xem cũng biết bà cụ quả thật đã chết ở trong nhà rồi.

Nhưng rốt cuộc là chết tự nhiên hay là bị giết thì bọn họ vẫn phải thông qua điều tra, sau đó mới có thể đưa ra kết luận được.

Vệ Miên cũng nhân cơ hội nội lẻn vào bên trong, bà cụ đầu tóc bạc phơ nằm trên sô pha, một tay siết lại thành nắm đấm đặt trên ngực, vẻ mặt dữ tợn, trông như trước khi chết đã phải chịu một cơn đau đớn khủng khiếp vậy.

Hai mắt Vệ Miên hơi híp lại, vậy mà hồn phách của bà cụ này vẫn còn ở trong cơ thể.

Tầm nhìn của cô đảo một vòng trên người của bà cụ nhưng không nhìn ra được điểm gì khác thường.

Cô có hơi tò mò nhưng rất nhanh đã phát hiện ra chỗ cổ của bà cụ có một sợi dây mảnh màu đỏ thẫm, chắc hẳn là là trên cổ có đeo thứ gì đó.

Đợi viên cảnh sát kia liên tiếp chụp mấy bức ảnh về bà cụ xong, Vệ Miên giả bộ như vô tình nói: "Hình như trên cổ bà cụ có gì thì phải?"

Cảnh sát vừa nghe vậy bèn nhìn về phía cổ của bà cụ, hơn nữa, nhìn như thế lại trông giống như lúc chết, bà ta đang sờ thứ gì đó vậy.

Dù sao thì ảnh cũng đã chụp xong rồi, viên cảnh sát kia thò tay vào kéo sợi dây đỏ trên cổ của bà cụ ra, sau đó phát hiện thứ treo trên đó chỉ là một thanh kiếm gỗ nhỏ bình thường.

Vệ Miên nhìn qua lại biết tại sao hồn phách của bà cụ vẫn còn ở trong cơ thể rồi, là bị kiếm gỗ trấn áp, chẳng trách mà lại không thoát ra được.

Đợi viên cảnh sát kia lấy thanh kiếm gỗ nhỏ ra, hồn phách của bà cụ lập tức chui ra ngoài.

Bà ta đã chết được hai ngày rồi, vì không mở điều hòa, nhiệt độ trong phòng lại thấp nên mức độ thối rữa của thi thể cũng không còn khoa trương đến vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận