Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 221: Cô Không Hận Sao?

.



Chương 221: Cô Không Hận Sao?

Chương 221: Cô Không Hận Sao?

Trong lòng cô ấy đã thấp thoáng có đáp án, chỉ sợ thẳng cho đến lúc cô ấy chết mới có thể chấm dứt quá.

Tối ngày hôm sau, Ngưu Tĩnh Di vừa mới ra khỏi cổng trường đã nhìn thấy Vu Giai Hâm đứng ở đầu ngõ cùng đám lưu manh kia.

Cô ấy hoảng loạn quay đầu bỏ chạy.

Lại chỉ nghe thấy giọng nói the thé của Vu Giai Hâm truyền tới: "Bắt nó lại! Không thể để nó chạy!"

Ngưu Tĩnh Di nhỏ gầy, chân ngắn nên chạy không nhanh, rất nhanh đã bị mất tên du côn kia bắt lại.

Lần này, mấy người kia không kéo cô ấy vào ngõ nhỏ nữa mà bịt miệng cô ấy, lôi đến một nhà nghỉ cũ kỹ.

Vì sợ ông chủ đi từ cửa trước vào sẽ phát hiện ra không đúng nên Vu Giai Hâm đã dẫn mấy người này đi cửa sau.

Cũng chính cô ả này đã đẩy Ngưu Tĩnh Di vào trong phòng khi đối phương vẫn còn đang ra sức giãy giụa, chính cô ả đã đẩy cô ấy vào căn phòng toàn là ác ma kia.

Tối hôm ấy, cuối cùng Ngưu Tĩnh Di cũng được trải nghiệm cái gì gọi là sống không bằng chết.

Trong suốt toàn bộ quá trình, Vu Giai Hâm vẫn luôn giơ điện thoại quay lại những hình ảnh quá quắt đó, thậm chí còn đặc tả vài chỗ.

Tối hôm đó, không có bất cứ một người nhà họ Ngưu nào phát hiện ra Ngưu Tĩnh Di không về nhà. Mẹ Ngưu vừa vặn có ca đêm, cha Ngưu ra ngoài uống rượu đến nửa đêm mới về.

Buổi sáng, lúc Ngưu Tĩnh Di về nhà thì trong nhà tĩnh lặng, hai mắt và hai gò má của cô ấy đều đỏ, cô ấy khóa trái cửa phòng vệ sinh, dùng nước lạnh cọ rửa cơ thể mình hết lần này đến lần khác.

Cô ấy cảm thấy mình đã bẩn rồi, muốn rửa thật sạch nhưng chỉ dùng mỗi nước và khăn mặt cọ rửa hoàn toàn không thể rửa sạch được những vết dơ bẩn trên người cô ấy.

Ngưu Tĩnh Di chà khăn lên người mình rất nhiều lần, thẳng cho đến khi làn da trắng mềm đều bị chà đến rách da mà vẫn không dừng lại như cũ.

Mấy chuyện này khiến cho thần kinh vốn đã nhạy cảm của cô ấy hoàn toàn sụp đổ. Ngưu Tĩnh Di tắm rồi lại tắm, cuối cùng đột nhiên bật khóc, cô ấy ôm chặt cơ thể mình, khóc đến mức cả người run lên.

Sau khi òa khóc một trận, ánh mắt của Ngưu Tĩnh Di càng trở nên đờ đẫn hơn.

Cô ấy mặc một bộ đồng phục sạch sẽ rồi lại cẩn thận buộc tóc đuôi ngựa, sau đó đi lên sân thượng mà mình đã chọn trước từ lâu.

Không hề kinh động đến bất cứ một người nào, cũng không hề do dự mà nhảy xuống.

Mà cũng đúng vào thời điểm ấy, video cô ấy bị cưỡng bức tối hôm qua đã được một đám học sinh lén lút gửi cho nhau, mọi người đều thầm chửi, không nhìn ra được một cô gái trẻ bình thường không thích nói chuyện lại chơi trội như thế, ngủ hẳn với một đám du côn bên ngoài trường học, đã thế, còn không chỉ ngủ với một người.

Ngưu Tĩnh Di vừa chết, đương nhiên cảnh sát phải đến trường học điều tra, có điều, có Vu Giai Hâm ở đây nên cũng không điều tra ra được thứ gì.

Người trong nhóm nhỏ đó của cô ả cũng chẳng dám nói gì hết mà chỉ đùn đẩy hết toàn bộ trách nhiệm lên người Ngưu Tĩnh Di, thậm chí còn có người nói cô ấy tỏ tình với Lương Hạo Nhiên thất bại nên mới nghĩ quẩn mà tự sát.

Cũng có người nhắc đến cô ấy lang chạ với đám du côn bên ngoài trường học, nhưng không biết tại làm sao mà lại tự sát.

Cảnh sát điều tra một phen rồi lại tìm hiểu tình hình từ phí chủ nhiệm lớp, có điều, cũng không thu hoạch được gì cả, cộng thêm nhà họ Vu đã đánh tiếng trước khi điều tra chuyện này, cho nên sau khi điều tra qua loa, bọn họ kết án thành tự sát.

Vệ Miên cứ cảm thấy cô ả tên Vu Giai Hâm này trông vô cùng quen mắt nhưng người mà cô từng tiếp xúc phần lớn đều có ấn tượng, rốt cuộc thì cô đã từng gặp được người này ở đâu rồi?

Ngưu Tĩnh Di đã uống hết hơn phân nửa cốc trà sữa nhưng vẫn không nỡ ném cái cốc đó đi, thứ này đối với cô ấy mà nói không chỉ là một phần thức ăn âm gian hiếm có mà còn là sự ấm áp mà cô ấy hiếm khi cảm nhận được trong kiếp này.

Thẳng cho đến khi qua nửa đêm, Vệ Miên mới đột ngột nhớ ra Vu Giai Hâm kia là ai, hóa ra là nữ thần của Phùng Tĩnh, cũng chính là nữ minh tinh tên Vu Xán kia!

Bạn cần đăng nhập để bình luận