Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 183: Một Trăm Linh Tám Loại Biểu Cảm

.



Chương 183: Một Trăm Linh Tám Loại Biểu Cảm

Chương 183: Một Trăm Linh Tám Loại Biểu Cảm

"Đệt, ai mua việt quất thế, làm mồm bố chua muốn chết, trừ tiền lương của người này đi!"

Tiêu Chí Minh nhịn rồi lại nhịn nhưng cuối cùng vẫn không thể nào nhìn được nữa mà giơ tay chào hỏi cái ót của thằng con trai: "Bố với ai hả, mày là bố ai hả? Đã hơn hai mươi tuổi mà chẳng thấy chín chắn hơn được tí nào!"

"Con sai rồi, con sai rồi mà..." Tiêu Nhất Bân lập tức nhảy dựng, bắn đi thật xa, đã như vậy rồi mà anh ta vẫn không quên bảo vệ hộp việt quất xanh trong tay.

Vệ Miên nhìn thuận theo hướng mà anh ta nhảy, vậy mà chỗ đó lại có một ô cửa sổ, từ góc độ vừa rồi nhìn qua thì nó vừa vặn bị chiếc tủ chặn mất, tầm nhìn của cô lập tức bị cảnh bên ngoài cửa sổ thu hút.

Cô nhìn một con đường cái chạy xéo qua đây mà rơi vào trầm tư, cuối cùng cũng tìm ra được nguyên nhân khiến nơi này nặng sát khí rồi.

Rõ ràng Trịnh Hạo cũng nhìn thấy cảnh bên ngoài ô cửa sổ này rồi, anh ta không nhịn được mà buột miệng thốt lên: "Tà thương sát!"

Nói rồi mới lập tức phản ứng lại được câu này của mình thật sự quá dư thừa, anh ta vội vàng chắp tay, cười xin lỗi với Vệ Miên.

Vệ Miên cũng không để ý, cô có thể nhìn ra được Trịnh Hạo có tính cách thế nào nên hiển nhiên sẽ không để trong lòng.

"Đúng là tà thương sát nhưng tà thương sát này lại không giống với cái khác cho lắm."

Thấy mấy người ngoại trừ Trịnh Hạo ra đều mang vẻ mặt hoang mang, Vệ Miên đành chủ động giải thích rốt cuộc tà thương sát này có chỗ nào bất đồng.

"Các người nhìn con đường này đi, tuy rằng nó xông thẳng với ô cửa sổ bên này nhưng mà chỗ nó kéo dài lại nghiêng về phía bên phải, trong khi hữu tà thương phạm Bạch Hổ, Bạch Hổ chủ nữ giới, nếu tôi nói không sai thì gần đây sức khỏe của nhân viên nữ trong công ty của tổng giám đốc Tiêu đều không được tốt cho lắm, phải không?"

Lần này thì Tiêu Chí Minh thật sự phục rồi, ngoại trừ người trong công ty mình ra thì cũng không có người nào biết mấy chuyện này, hơn nữa, trước đấy khi ông ta nói công ty minh xảy ra vấn đề với Châu Kiến Dân cũng không hề nhắc đến một điểm này, nhưng bây giờ Vệ Miên lại có thể trực tiếp đoán ra được!

Bạn nói xem có thần kỳ không cơ chứ!

Vệ Miên chỉ vào một vị trí trước cửa sổ rồi nói: "Đặt một bình phong ở chỗ này để chặn sát khí chạy xéo qua đây, sau đó treo hồ lô bạch ngọc và tiền Ngũ Đế bên ngoài cửa sổ."

Tiêu Chí Minh kinh ngạc: "Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?"

Vệ Miên nở nụ cười: "Tình hình hiện tại vẫn chưa tính là vô cùng nghiêm trọng cho nên mới đơn giản, còn nếu cứ tiếp tục như vậy, phong thủy trong công ty của tổng giám đốc Tiêu vốn đã không được tốt cho lắm, thời gian lâu dần Bạch Hổ bị thương, khí thế của Thanh Long, Chu Tước và Huyền Vũ tăng vọt lên, đến khi ấy, đừng nói là mấy nhân viên nữ trong công ty chỉ thấy cơ thể không thoải mái mà sợ rằng sẽ còn trực tiếp bỏ mạng nữa kìa!"

Tiêu Chí Minh sợ hết hồn.

Lúc này, Trịnh Hạo cũng đang dỏng tai lên nghe, anh ta vô thức bỏ việt quất xanh mà Tiêu Nhất Bân đưa qua vào trong miệng, ngay sau đó gương mặt tuấn tú lập tức chua thành hoa cúc.

Trước đây Trịnh Hạo cũng từng theo cha ra ngoài xem phong thủy cho người ta và cũng đã từng gặp qua tình huống tương tự rồi, nhưng cách xử lý của cha lại không hề giống với của Vệ Miên.

Nhưng Vệ Miên làm như thế hình như cũng không có gì sơ suất cả.

Anh ta muốn há miệng hỏi nhưng lại cảm thấy mình tùy tiện hỏi hình như không được tốt cho lắm? Liệu có bị coi thành học lỏm không?

Sau đó Vệ Miên lại chỉ ra hai chỗ có vấn đề nhỏ nữa, chỉ vài câu nói đã khiến cho Tiêu Chí Minh tâm phục khẩu phục.

"Cứ điều chỉnh theo lời tôi nói là được, không quá ba ngày là tổng giám đốc Tiêu có thể nhìn thấy hiệu quả."

Vấn đề ở công ty của nhà họ Tiêu không lớn, Vệ Miên viết những pháp khí cần dùng cho Tiêu Chí Minh, ông ta nhanh chóng kêu trợ lý đi mua về.

Sau khi khai quang pháp khí và giúp bố trí xong xuôi, Vệ Miên còn đặt một con kim thiềm chiêu tài trong văn phòng của Tiêu Chí Minh, sát khí tản đi vậy hiển nhiên tài khí cũng sẽ tới rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận