Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 970: Thành Hoàng

.



Chương 970: Thành Hoàng

Chương 970: Thành Hoàng

Cũng may cô biết hôm nay chắc chắn sẽ phải đấu một trận ác liệt nên đã mang không ít các loại phù chú theo tới đây, lúc này, cô cũng không quan tâm đến Lương Nguyên Thiều dưới mặt đất nữa mà dự định trực tiếp nhảy ra khỏi cửa sổ.

Chỉ là cảm giác được mức độ nồng của sát khí đó, trong đầu cô đột nhiên lóe lên một suy nghĩ.

Vì thế, cô nhanh tay nhanh chân rút cây hương vẫn chưa được dùng đến từ trong túi ra, cũng không quan tâm dâng hương tắm rửa gì đó mà chỉ có thể châm ba cây hương một cách vô cùng cung kính, sau đó bái lạy về phía Đông Nam, miệng thì lẩm nhẩm đọc từ.

Chỉ là từ ngữ đó vô cùng khó đọc, lại mập mờ không rõ, Lương Nguyên Thiều không nghe thấy rõ mà chỉ cảm thấy nó hoàn toàn xa lạ.

Ông ta đau đến mức cả người run rẩy, hoàn toàn không có thời gian quan tâm đến bên này, chỉ cảm thấy người hiện đại cũng không có cách nói chuyện kiểu này.

Sau khi bái lạy xong, Vệ Miên trực tiếp nhảy ra khỏi cửa sổ, tập trung cảm nhận khí tức càng ngày càng gần kia.

Chỉ từ mặt khí tức đã có thể đoán ra được đây chắc chắn chính là quỷ vương đã được Lương Nguyên Thiều thúc giục hóa ra kia.

Cũng may mà lúc này bọn họ đang ở trên một ngọn núi nhỏ hoang vắng không người ở, chứ nếu ở khu phố phồn hoa vậy nói không chừng đã tạo thành thương vong cho rất nhiều người rồi.

Vệ Miên nâng mắt nhìn ra bên ngoài, đằng xa có một luồng khí màu đen còn dày đặc hơn cả màn đêm đang ùn ùn kéo tới, nó đang nhanh chóng lại gần, mức độ nồng đậm của âm sát khí đó cho dù không mở thiên nhãn thì cô vẫn có thể nhìn ra được.

Hồn thể vì không có trọng lượng cho nên di chuyển nhanh hơn Vệ Miên, chẳng qua chỉ trong chớp mắt đã tới trước mặt.

Có thể không sợ ánh nắng mặt trời mà xuất hiện giữa ban ngày ban mặt, cũng chỉ có mỗi quỷ vương.

Chỉ nói là không sợ nhưng trên thực tế, ánh nắng mặt trời gay gắt chiếu xuống vẫn khiến nó cảm thấy không ổn, bây giờ đang dùng một luồng âm sát khí để che chắn cho mình.

Quỷ vương còn chưa lại gần thì đòn tấn công trong tay nó đã đập thẳng vào mặt Vệ Miên.

"Ầm!"

Chỉ thấy một khí thể nhỏ màu đen đột ngột tách ra khỏi luồng khí đen kia và đâm nhanh về phía Vệ Miên, trên người Vệ Miên dán hai lá bùa phòng ngự cao cấp nhưng vẫn không thể nào địch lại nổi sự điên cuồng của sát khí. Cô lập tức bị húc bay về sau ba, bốn mét, đâm "rầm" một phát vào vách tường.

Khóe môi nhiễu ra một vệt máu tươi, ánh mắt lại càng nặng nề hơn vài phần.

Không hổ là quỷ vương, quả thật thực lực cao hơn lệ quỷ rất nhiều.

Lần trước cô bị thương cũng là lúc đối phó với cương thi bay kia.

Sắc mặt Vệ Miên nghiêm túc, nhanh chóng lôi một xấp bùa chú cao cấp từ trong túi ra, trong đó bùa ngũ lôi là nhiều nhất, lúc này đang ném về phía trước như không cần tiền.

"Ầm!"

"Ầm!"

"Đùng!"

Các loại âm thanh không ngừng vang lên bên tai, khí tức của quỷ vương cũng càng ngày càng lợi hại.

Có thể nhìn ra được nó đã tức lắm rồi.

Vệ Miên lau khóe miệng, híp mắt tính toán thời gian.

Bùa chú bên này còn chưa tiêu hao hết sạch đã cảm giác được xung quanh đột nhiên đột nhiên tĩnh lặng, những tạp âm xung quanh hoàn toàn biến mất hết, âm khí mang đến cho người một loại cảm giác hoàn toàn khác biệt bao phủ khắp trời đất này.

Khí tức kia hùng hậu và dồi dào, lại nghiêm trang vô cùng, trực tiếp khiến người run rẩy từ trong đáy lòng, chỉ hận không thể quỳ rạp xuống mặt đất mà vái lạy.

Cảm giác được loại khí tức này, quỷ vương lập tức dừng bàn tay ngăn cản, nhìn khắp xung quanh với vẻ mặt sợ hãi.

Cái thứ này biết gần lợi tránh hại nhất, nó dừng tay hoàn toàn là vì đã cảm giác được nguy hiểm.

Có người mạnh hơn nó vô số lần đã xuất hiện!

Vệ Miên cảm giác được luồng khí tức này bèn thở phào một hơi nhẹ nhõm, cô cũng không ngu đến thế, không đánh lại được còn không biết gọi viện binh, vậy có khác nào ngồi đợi chết đâu?

Cây nhang mà cô vừa mới dùng chuyên để thỉnh thần, là loại nhang bí truyền độc môn của Chính Dương Tông, không thể tùy tiện sử dụng.

Đây là lần thỉnh thần đầu tiên của Vệ Miên từ sau khi tới đây, cho nên cô không chắc chắn có thể mời ra được hay không, bây giờ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm được rồi.

Cảm giác được ánh mắt như có thực chất rơi lên người mình, Vệ Miên lập tức quỳ xuống hành lễ.

"Bái kiến Thành Hoàng lão gia, tiểu nữ là Vệ Miên, người Thanh Bình, lần này làm phiền ngài tới đây cũng là vì con không đối phó được với quỷ vương này."

Bạn cần đăng nhập để bình luận