Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 553: Nổi như cồn

.



Chương 553: Nổi như cồn

Chương 553: Nổi như cồn

Xem ra, chuyện này phải nhanh chóng điều tra triệt để mới được, đến khi ấy, chỉ sợ người đã vớt được lợi ích từ trong này sẽ phải gặp tai ương.

Mà cũng đáng kiếp thôi, xây sân bóng sổ cho trường học mà lại dám làm ăn cẩu thả, trường hợp này là còn không có người thương vong đấy, bằng không, kiểu gì trường học cũng bị chửi lên hot search, toàn bộ danh tiếng đều sẽ bị hủy hoại hết.

Chuyện này nhanh chóng được lên thời sự.

Hôm đó có không ít sinh viên đã đăng trải nghiệm này của mình lên trên mạng, không chỉ trong khuôn viên trường mà còn trên cả các nền tảng video ngắn.

Từ trong những đoạn video hoặc mơ hồ hoặc rõ nét của bọn họ có thể nhìn thấy bóng dáng của một cô gái.

Chỉ là không biết đã xảy ra chuyện gì mà rõ ràng toàn bộ video đều rất sắc nét nhưng đợi đến khi quay đến mặt của nữ sinh kia lại đột nhiên trở nên mờ ảo, cho dù có phóng to hết mức cũng vẫn không nhìn rõ được.

Tin thời sự vừa được phát sóng đã khiến toàn mạng xôn xao.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người ở trên mạng thảo luận về chuyện này, công trình đậu hũ của đại học Thanh Bình – sân bóng rổ, các cư dân mạng cảm thấy hiệu trưởng tiền nhiệm đã được điều đi kia vô cùng khả nghi, lập tức nháo nhào gọi phía triều đình điều tra triệt để.

Bọn họ cũng vô cùng tò mò về khả năng dự đoán tương lai của Vệ Miên, nhưng không nhìn thấy rõ tướng mạo của nữ sinh kia nên có người bình luận ngay ở bên dưới hỏi han.

[Nữ sinh kia trông thế nào? Tên là gì?]

Rất lâu sau mới có một IP bản địa Thanh Bình trả lời: [Xinh lắm luôn, trông cứ như tiên nữ ấy, còn về phần tên là gì thì thứ lỗi không thể nói nha!]

Đây là quyết định thống nhất của các bạn học, nếu như có người hỏi về thân phận của Vệ Miên thì bọn họ đều phải giữ bí mật.

Hai năm trước, Vệ Miên ở trường học đều không có cảm giác tồn tại gì, từ đó có thể thấy cô là một người thích khiêm tốn, không thể để cô vì cứu các bạn học mà đột nhiên bị bại lộ dưới tầm mắt của công chúng được.

Đến khi ấy, nói không chừng lại có rất nhiều người tìm tới cửa, thế cũng phiền phức lắm!

Cho dù không tiết lộ tên tuổi nhưng vẫn có rất nhiều người ở đại học Thanh Bình biết thân phận của Vệ Miên.

Giáo sư ở trên bục giảng tốn hết nước bọt giảng bài, Phùng Tĩnh thì lén lút ở dưới gầm bài xem lướt các bản tin thời sự và bình luận có liên quan.

Có đôi khi nhìn đến chỗ kích động còn không nhịn được mà đấm mình hai cú.

Cô ấy vô cùng muốn nói mình có quen nữ sinh kia, nữ sinh ấy trông thế nào thì cô ấy biết rất rõ, hơn nữa, bây giờ người ta còn đang ngồi ngay bên cạnh cô ấy, tập trung tinh thần nghe Diệt Tuyệt sư thái giảng bài.

Đọc một lúc, Phùng Tĩnh mới cạch một tiếng, tắt điện thoại đi.

Không được, không thể đọc nữa, còn đọc nữa sẽ nghẹn chết luôn mất.

Chưa đến ba mươi giây sau, cô ấy lại lôi điện thoại ra, đăng nhập vào mạng trường học, vẫn là ở chỗ này tốt hơn, ở đây có thể thoải mái thảo luận, dù sao thì mọi người cũng đều biết nhau cả.

Phùng Tĩnh tùy tiện chụp một bức ảnh sau gáy của Vệ Miên khi đang nghe giảng rồi đăng lên mạng trường học.

"Nữ thần của tớ! Chỉ có tớ mới có thể ôm được nữ thần thôi! Ngày nào tớ cũng có thể ăn cơm chung với nữ thần nha!"

Vừa mới đăng bài chưa được vài phút là bên dưới đã có một đống lượt like và bình luận.

[Cũng là nữ thần của tớ. ]

[Ngưỡng mộ người có thể ôm được nữ thần hu hu hu. ]

[Ngưỡng mộ người được ăn cơm chung với nữ thần hu hu hu. ]

[Nữ thần còn thiếu phụ kiện ở chân không? Bé đáng yêu cao một mét tám, chỉ ăn cơm chứ không ẻ ấy!]...

Phùng Tĩnh đọc bình luận một lúc rồi mới thoát ra với vẻ hài lòng thỏa mãn.

Ừm, loại cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể khoe khoang này đúng là quá sung sướng.

Cảm giác được Phùng Tĩnh thất thần, Vệ Miên hơi nghiêng đầu hừ nhẹ một tiếng: "Đừng nghịch điện thoại nữa, nghe giảng đi!"

"Ồ ồ ồ!"

Phùng Tĩnh lập tức ngồi nghiêm chỉnh như học sinh tiểu học.

Nói đùa, nhất định phải nghe mệnh lệnh của nữ thần!

Hai người cũng không biết hiện ra ánh mắt đố kỵ và ghen ghét của Tào Hồng ngồi ở dãy sau phòng học.

Cũng có khả năng là Vệ Miên đã sớm phát hiện ra rồi, chỉ là không coi ra gì mà thôi.

Gần đây, cô vì sự kiện ở sân bóng rổ mà nổi như cồn, ngay lập tức có rất nhiều người ở trường học đều biết đến cô, có vài người hình như còn biết cô thích yên tĩnh nên không hề chủ động qua làm phiền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận