Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 696: Chuyển Nhà

.



Chương 696: Chuyển Nhà

Chương 696: Chuyển Nhà

Trước đó, Vệ Miên đã nói nếu như anh ta yên phận một chút thì ba năm sau còn có cơ hội nổi tiếng trở lại, nhưng bây giờ cũng đã bị chính anh ta phá hỏng rồi.

Cho dù Viên Tử Nghiêu có cầu xin như thế nào thì câu trả lời của Vệ Miên vẫn là không có cách, cuối cùng, anh ta chỉ có thể cúp máy với vẻ chán nản.

Danh tiếng đã bị chính bản thân anh ta làm hỏng, không phải cứ đăng một bài thanh minh, nói không biết trợ lý đã kết hôn là có thể kết thúc.

Huống chi, anh ta thật sự không biết hay sao?

Hai người khác đi cùng Viên Tử Nghiêu tới nhà Vệ Miên xem bói nhìn thấy bản tin này cũng lập tức nhớ đến lời nói của cô khi ấy, bọn họ chỉ cảm thấy nổi hết cả da gà.

Ứng nghiệm rồi ứng nghiệm rồi, thật sự đã ứng nghiệm rồi!

Cũng chính vì như thế mà danh tiếng của Vệ Miên ở trong giới hoàn toàn được đồn ra ngoài, người muốn qua đây tìm cô xem bói càng ngày càng đông, nhưng mấy người kia đều có một điểm chung chính là không thể xuất hiện trước mặt người khác.

Mà bản thân căn nhà lầu lại nằm trong khu dân cư, xung quanh có nhiều người hoạt động qua lại mỗi ngày như vậy.

Có vài người gặp chuyện khá cấp bách, cho dù là dưới tình huống như thế vẫn lựa chọn băng qua, số lần nhiều khó tránh khỏi sẽ bị chụp lại, nhiều lần như thế, Vệ Miên phát hiện ra bên ngoài mảnh sân nhà mình còn có cả cánh săn ảnh!

Xem ra thật sự không thể ở chỗ này được nữa rồi!

CEO truyền thông trước đó đã nói ngày hôm sau sẽ tới nhà thăm hỏi mãi vẫn chẳng thấy đâu, Vệ Miên cũng không để ý, thấy thời gian đã tiến vào tháng tám, cuối cùng cũng đến ngày mùng sáu tháng tám ấy, cô quyết định chuyển nhà đến Bích Thủy Viên Lâm. ...

Chuyện chuyển nhà này, Vệ Miên cảm thấy mình hoàn toàn có thể biến thành một người ngoài cuộc, Trịnh Hạo đã trực tiếp gọi một công ty chuyển nhà đến, ngay cả đóng gói đồ đạc cũng không cần đến cô phải động tay. Vệ Miên chỉ cần đóng gói gọn mấy vật phẩm phong thủy như pháp khí và phù chú, giấy vàng, còn những thứ khác đều có người lo liệu cả.

Thậm chí ngay cả sắp xếp đồ vào trong Bích Thủy Viên Lâm cũng không cần đến cô, còn chưa có một chút cảm giác tham gia nào thì đã chuyển nhà xong.

Ồ, cũng không phải không tham gia gì, ít nhất thì một vài vật phẩm phong thủy trong căn biệt thự vẫn cần cô phải tự mình ra tay.

Tóm lại là trước khi quốc khánh tới thì Vệ Miên đã vào Bích Thủy Viên Lâm ở rồi.

Chỉ mới ở có hai ngày thôi mà cô đã yêu chỗ này vô cùng.

Vệ Miên sống trong căn biệt thự số ba mươi và cũng là căn nằm sâu trong núi nhất trong toàn bộ khu biệt thự, căn biệt thự cách cô gần nhất cũng phải cách sân ít nhất năm mươi mét, vô cùng có cảm giác riêng tư.

Sáng sớm đều là tỉnh dậy trong tiếng chim hót, sau đó rời giường tập thể dục, có thể lên sân thượng trên nóc nhà hoặc cũng có thể trực tiếp tiến vào núi từ phía này.

Tuy rằng trong núi không có thảm thực vật tươi tốt giống như công viên rừng rậm ở Hắc tỉnh nhưng cũng không phải một chút xanh hóa ở tiểu khu là có thể so sánh được, huống chi dưới sự điều chỉnh của Vệ Miên, sinh khí trong núi càng ngày càng đủ, bây giờ cũng đều hời cho cô cả.

Cộng thêm xung quanh biệt thự nhà mình đều đã được cô bố trí tụ linh trận, còn cả hoàng ngọc hồ lô được lấy ra từ trong chiếc hộp gỗ mà Đặng Kiến Trung tặng ngày xưa để trấn trạch nữa.

Linh khí dồi dào tập trung lại đây không ngừng xối vào cơ thể cô.

Mỗi một lỗ chân lông dường như đều nở ra, cô có thể thỏa thích hấp thụ dinh dưỡng của linh khí.

Cùng với thời gian trôi qua dần, Vệ Miên cảm thấy cơ thể mình trở nên nhẹ bẫng, giống như mất đi trọng lượng vậy.

Cô nhắm mắt, hưởng thụ loại cảm giác kỳ diệu này, giống như mình đã hòa làm một thể với rừng cây vậy.

Loại cảm giác vi diệu này kéo dài một lúc lâu mới biến mất, đợi khi Vệ Miên từ từ tỉnh táo lại đã cảm thấy các giác quan trở nên nhạy bén hơn, hơn nữa, đầu óc cũng tỉnh táo hơn hẳn.

Sáng hôm nào luyện tập trên núi xong là cô đều cảm thấy tu vi được cải thiện, không rõ ràng nhưng giọt mưa hội tụ thành dòng nước vậy, tích tiểu thành đại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận